CHƯƠNG 45
Ngủ lại khách sạn một đêm, sáng sớm Tuấn Chung Quốc đã lái xe chở Thạc Quốc về nhà.
Dù gì vẫn còn có công việc.
Lại thêm mấy tiếng ngồi xe, vừa bước vào nhà Tuấn Chung Quốc đã lên giường nằm đến cả Thạc Quốc cũng thế.
Thạc Quốc gác đầu trên cánh tay rắn chắc kia xoay đầu nhỏ sang...
CHƯƠNG 44
* * *
"Hôm nay là cuối tuần chúng ta đi chơi đi cha.."
Thạc Quốc tay nắm vạt áo trắng của Tuấn Chung Quốc giật giật đề nghị bày ra bộ mặt đáng yêu ánh mắt long lanh ngước lên nhìn anh.
"Con muốn đi đâu?"
Được hỏi thế này Thạc Quốc vui mừng nhảy cẩng lên bỏ vào phòng sau đó tay cầm...
CHƯƠNG 53
Ba năm sau..
"Con biết lỗi rồi, cha đừng đánh nữa"
"Biết lỗi rồi sao. Đi học không lo học lại tổ chức đánh nhau.. con học ai thế.."
"Là do bạn học khoe khoang bốc phét nói bạn ấy rất mạnh còn biết đánh võ, bạn ấy nhìn con nhỏ người chướng mắt nên xô con ngã sau đó.."
"Sau đó thì...
CHƯƠNG 42
Tuấn Chung Quốc nhìn Trịnh Hạo Thạc trên giường bệnh vẫn chưa tỉnh lại, nhớ lại đếm đó nhìn cậu chứng kiến Thạc Quốc bị tiêm thuốc độc chắc chắn rất đả kích.
Khi đó Trịnh Hạo Thạc thương tâm gào thét cầu xin Tuấn Chung Quốc chọn Thạc Quốc nhưng cuối cùng tim đau như bị xé rách chứng...
CHƯƠNG 41
"Không"
Trịnh Hạo Thạc nằm trên sàn nhà cố ngồi dậy nhìn Thạc Quốc trên tay kẻ xấu, cậu hoảng sợ giãy giụa. Muốn đứng lên Trịnh Hạo Thạc liền bị La Đinh nện một quyền vào bụng, cậu đau đớn ngã gục trở lại, mắt thương tâm nhìn đứa nhỏ.
Tuấn Chung Quốc hoảng sợ định tiến lên liền bị...
CHƯƠNG 40
Có một số chuyện cần chính bản thân ra mặt mới giải quyết dứt được.
Tuấn Chung Quốc đêm nay tự mình dẫn theo đàn em đến hang ổ của đối phương.
Chuẩn bị vũ khí sẵn sàng phân nửa người Hồng Ngọc leo lên xe tiến ra lòng thành phố.
Hiện tại một nhóm xe thể thao có vượt đèn đỏ hay chạy...
CHƯƠNG 39
Mẫn Doãn Khởi anh cẩn thận, kẻ thù của Tuấn Chung Quốc sắp tấn công rồi.. "
Mẫn Doãn Khởi nhìn tin nhắn nghi hoặc một lát, muốn làm rõ nên trực tiếp điện hỏi.
" Sao cậu biết? "
" Em là bạn của người đó mà.. "
" Cậu phản bội bạn mình? "
" Không. Em không quan tâm chuyện cậu ấy...
CHƯƠNG 38
Trịnh Hạo Thạc cầm bình tưới cây xịt xịt cho chậu hoa trên cửa sổ, cái nụ hoa này ngày mai chắc là sẽ nở rộ đây.
Nhìn ra bầu trời không thấy đám mây, có làn gió thu còn mang theo lá cây vàng thổi bay vào khung cửa. Cảm giác rất bình yên.
Trịnh Hạo Thạc nhớ lại ngày còn nhỏ chân sáo...
CHƯƠNG 37
"Hổ dữ không ăn thịt con. Em hiện tại lại là hổ mẹ không nỡ bỏ con. Hạo Thạc, tôi biết em sẽ về thăm Thạc Quốc mà"
Trịnh Hạo Thạc thấy Tuấn Chung Quốc đứng tựa cửa nhìn về cậu, môi còn nở nụ cười hiền từ. Bộ dáng rất khác, bất quá càng làm Trịnh Hạo Thạc sợ.
"Anh gạt tôi"
"Đúng...
chương 36
Trịnh Hạo Thạc vươn vai thức sớm, kéo rèm cửa cho ánh nắng mặc sức rọi vào.
Trịnh Hạo Thạc không giàu nhưng tiền cậu tiết kiệm đối với bản thân ít tiêu sài đương nhiên không cần đi làm cũng được. Hiện tại sống cuộc sống rất an nhàn.
Lúc rảnh thì hát ở phòng trà, khi đói sẽ đến chợ...
chương 35
Trịnh Hạo Thạc quần áo nữ giới, đầu đội tóc giả đi khép nép trên hè phố.
Từ lúc trốn khỏi Tuấn Chung Quốc lúc nào ra đường đều là bộ dạng này, may mắn với gương mặt thanh tú nên không ai nhận ra.
Có lúc thấy bản thân như biến thành người khác không còn là Trịnh Hạo Thạc nữa.
Cậu...
chương 34
Cấy định vị, vậy..
Cả đời này bị anh ta thâu tóm.
Không bao giờ trốn khỏi tầm mắt của anh ta.
Tuấn Chung Quốc, là anh muốn ép tôi tìm đường chết phải không.
Khoảnh khắc nghe anh nói câu đó, tựa như bản thân đã rơi vào vực thẳm hoặc mãi mãi mắc vào một cái lưới nhện khổng lồ.
Bị...
chương 33
"Tâm trạng dường như bị đả kích rất nhiều, lại.. lại bị nhốt trong phòng như thế nên cơ thể suy nhược.."
"Lòng vòng! Được rồi. Ra ngoài đi."
Tuấn Chung Quốc phất tay đuổi người, vị bác sĩ nhanh chân bước ra tựa như được giải thoát.
Tuấn Chung Quốc nhìn Trịnh Hạo Thạc mặt trắng bệch...
CHƯƠNG 32
"Mang Thạc Quốc bỏ trốn còn ở lại nhà một nam nhân, lúc nãy tôi nhìn không lầm là đang làm cơm cho hắn ăn sao.."
Trịnh Hạo Thạc bị nắm cổ tay siết chặt lôi lên phòng. Không phải phòng ngủ mà là phòng làm việc của anh ta.
Thô bạo đẩy cậu vào bên trong xoay người khóa cửa lại sau đó...
CHƯƠNG 31
Hôm nay Tuấn Chung Quốc thức hơi trễ, vì tối qua Trịnh Hạo Thạc ôm anh ngủ rất ngon.
Nhìn quanh không thấy người Tuấn Chung Quốc chợt nghĩ đến cảnh Trịnh Hạo Thạc đang uy đứa bé ăn sáng. Khung cảnh này chính là một câu chào buổi sáng an lành nhất.
Sống đến nay mới thấy hạnh phúc như...