Bài viết: 2 



QUÁN CÀ PHÊ KHÔNG TÊN
*Viết bởi TÔI*
* * *
Thể loại truyện
Tâm lý, tình cảm, lãng mạn, đời thường, nội tâm
Giới thiệu tác giả

*Viết bởi TÔI*
* * *
Thể loại truyện
Tâm lý, tình cảm, lãng mạn, đời thường, nội tâm

TÔI là một người viết không cần tên, nhưng luôn giữ lại những điều không ai dám gọi tên. Viết không phải để nổi tiếng, mà để tồn tại. Không phải để kể chuyện, mà để giữ lại những mảnh ký ức đang mờ dần.
LỜI TỰA
Có những nơi ta chỉ ghé qua một lần, nhưng nhớ mãi.
Có những người ta không gọi tên, nhưng vẫn hiện diện trong từng giấc mơ.
Có những câu chuyện không cần hồi kết, vì chính sự dang dở đã khiến nó sống mãi .
Có những người ta không gọi tên, nhưng vẫn hiện diện trong từng giấc mơ.
Có những câu chuyện không cần hồi kết, vì chính sự dang dở đã khiến nó sống mãi .
*Quán Cà Phê Không Tên* ra đời từ một buổi chiều mưa, khi tôi ngồi một mình trong quán quen, nhìn những người xa lạ lặng lẽ đi qua nhau. Tôi tự hỏi: Nếu mỗi người là một chương truyện, thì ai sẽ là người viết tiếp?
Câu chuyện tôi sắp viết này không phải là lời giải đáp. Chúng là những lát cắt ký ức, những mảnh ghép cảm xúc, những dòng văn chưa từng được viết ra – nhưng vẫn tồn tại đâu đó trong tim mỗi người.
Nếu bạn từng yêu, từng mất, từng quên.. có lẽ bạn sẽ thấy mình trong một góc nhỏ của quán cà phê này.
Mời bạn ngồi xuống, pha một ly cà phê, và thưởng thức cùng tôi.
* * *

Trước hết, xin cảm ơn những người đã từng bước qua cuộc đời tôi – dù chỉ là thoáng qua.
Chính những ánh nhìn, những câu nói, những lần im lặng.. đã trở thành chi tiết cho từng câu chữ trong tuyển tập này.
Cảm ơn những người bạn đã đọc bản thảo đầu tiên, góp ý chân thành và không ngại nói thật. Nhờ các bạn, tôi đã dám viết tiếp..
Cảm ơn những quán cà phê nhỏ, nơi tôi ngồi hàng giờ chỉ để lắng nghe tiếng mưa, tiếng gõ bàn phím, và tiếng lòng mình.
Và cuối cùng, cảm ơn bạn – người đang đọc những dòng này.
Có thể bạn không biết tôi là ai, nhưng tôi đã viết những dòng này dành cho bạn.
Hy vọng khi gấp lại trang cuối cùng, bạn sẽ thấy lòng mình nhẹ hơn một chút.
Vì đôi khi, chỉ cần một câu chuyện – là đủ để chữa lành.
* * *

Có một nơi không nằm trên bản đồ, không có biển hiệu, không có nhạc – nhưng ai từng ghé qua đều mang theo một phần ký ức. Quán Cà Phê Không Tên là nơi những câu chuyện chưa viết xong được sống tiếp. Là nơi những người từng yêu, từng mất, từng quên.. được giữ lại bằng câu chữ.
Trong câu chuyện này này, bạn sẽ gặp Hạ – một cô gái đi tìm người yêu cũ, nhưng lại tìm thấy chính mình. Bạn sẽ gặp ông chủ quán – người không có tên, nhưng có ánh mắt khiến người ta nhớ mãi. Và bạn sẽ gặp chính bạn – trong những dòng văn chưa từng được viết ra.
* * *
Chương 1 sẽ được đăng vào ngày mai nhé!
Chỉnh sửa cuối: