Trong các tác phẩm của mình, Nguyễn Nhật Ánh đều cố gắng giữ một vẻ trong sáng, thuần khiết và thêm rất nhiều sự dí dỏm, hóm hỉnh của những đứa trẻ. Nhưng trong Mắt biếc, vẻ trong sáng và thuần khiết ấy vẫn có, nhưng nó lại đượm buồm, một cái buồn be bé, dai dẳng. Tuy không ám ảnh hay day dứt...