TẰM TƠ BẢO LỘC
Đời thường đó, có gì đâu?
Đôi bàn tay hái lá dâu xanh rờn
Ngón tay, mềm mại phím đờn
Bấm từng ngọn lá dâu non, nhẹ nhàng
Lá dâu mơn mởn, dịu dàng
Như bàn tay vuốt nắng vàng chiều thu..
Tưởng là lạc chốn hoang vu
Ai hay Bảo Lộc gió ru tơ tình
Hàng tơ trong suốt, trắng tinh...