[IMG] Chương 154. Phiên ngoại: Song Giang (2) Mười Giang Túc Khuynh nói đến mức khô cả nước miếng, Giang Ninh trông có vẻ nghiêm túc nhưng thực...
[IMG] Chương 153 Phiên ngoại: Song Giang (1) Một Giang Ninh đến Giang gia năm mười hai tuổi, không phải kịch bản drama con hoang lưu lạc ở bên...
[IMG] Chương 153. Phiên ngoại: Món hầm lộn xộn (2) Vì để chiêu đãi hai vị này, Tuyên tổng hiếm khi tự mình xung phong. Chủ yếu là vì cuộc trò...
[IMG] Chương 152. Phiên ngoại: Món hầm lộn xộn (1) Sáng sớm, Văn Sương tỉnh dậy từ cơn ngủ mơ theo bản năng sờ sờ bên người, sau đó được Tuyên...
[IMG] Chương 151. Đại kết cục. Dường như Cù Thiên muốn nói gì đó nhưng Tào Nam Du lại rớt dây xích vào thời khắc quan trọng, không nghe thấy gì....
[IMG] Chương 150. Anh muốn tôi lấy thân báo đáp hả? Trong khi ăn bánh ngọt, Chu Thanh không tin lời Úc Trạch nói, trợ lý Tào và bác sĩ Cù.. chưa...
[IMG] Chương 149. Anh nhẹ một chút. [SIZE=5][credits=400;1581699453971]Dáng vẻ Tào Nam Du lúc ngủ và lúc bình thường cậu ta kêu gào cứ như hai...
[IMG] Chương 148. Phương hướng phát triển kỳ quái. Tào Nam Du dần dần phát hiện, con người Cù Thiên rất keo. Cậu ta tặng đồ cho Chu Thanh, có...
[IMG] Chương 147. Mặt bẩn rồi. Tất nhiên Tuyên Triết không thể nhìn thấy người mới kia trong tưởng tượng kia, ép hỏi một phen mới biết được Tào...
[IMG] Chương 146. Tôi sẽ xử lý! 2 12h30, Tuyên Triết và Tào Nam Du bước vào, trợ lý Tào xách đầy túi to, Tuyên Triết nói: "Mọi người chưa ăn tối...
[IMG] Chương 145. Tôi sẽ xử lý! Những thứ Tào Nam Du gửi đến văn phòng Cù Thiên đủ để y sử dụng trong thời gian dài, thời gian trôi vụt qua,...
[IMG] Chương 144. Tôi đang vội. 2 - Đến rồi à? Chu Thanh ngồi ở đầu giường, ánh mắt sáng lên khi nhìn thấy Văn Sương. "Hai người thành hội khuê...
[IMG] Chương 143. Tôi đang vội. Lúc Úc Trạch trở về từ ban công, Chu Thanh nghe tiếng liền mở mắt ra, có cử động nhưng ánh mắt vẫn không tụ lại....
[IMG] Chương 142. Là tôi nợ cậu một ân tình lớn. 2. Chu Thanh cảm giác được, cơn ngộp mà mình kìm nén trong lòng đột nhiên buông ra, anh ta biết...
[IMG] Chương 141. Là tôi nợ cậu một ân tình lớn. Văn Sương đã hẹn trước với một bác sĩ là chuyên gia nhãn khoa và sáng sớm hôm sau cậu liền dẫn...
[IMG] Chương 140: Viên mãn. 2 Đám cưới này không còn gì để chê, Tuyên Triết thiên vị viết rõ trên mặt, ngay cả anti-fan và một số blogger cũng...
[IMG] Chương 139: Viên mãn. Úc Trạch mất hết mặt mũi, nỗi sỉ nhục lớn nhất không phải đến từ việc xấu mặt ở trước mặt mọi người mà là sự cười...
[IMG] Chương 138. Không tin tà ma. 2 [A a a a a, tôi sắp khóc rồi, cái cảm giác giống như người mẹ già nhìn con mình lấy chồng là sao? ] [Chị...
[IMG] Chương 137. Không tin tà ma. Sáng sớm hôm đó, Văn Sương đang mơ màng đã bị Đường Úy Sinh kéo ra khỏi giường. Thực sự không quá lời khi...
[IMG] Chương 136: Đừng có mà không biết điều. 2 "Ôi chao, bảo bối nhỏ quá." Văn Sương nắm một cái bàn chân mũm mĩm, cảm thấy sinh mệnh mới thật...
[IMG] Chương 135: Đừng có mà không biết điều. Lôi Ôn Húc sắp ngủ thì bị Du Phong đánh thức, theo bản năng hắn vô thức ôm lấy vai anh ta, kéo vào...
[IMG] Chương 134: Là ai bắt nạt ai? 2 Không hiểu sao cậu ngừng khóc, cậu hơi sợ hãi sự lạnh lùng trên người anh nhưng thay vì tránh né, cậu nắm...
[IMG] Chương 133: Là ai bắt nạt ai? Đường Úy Sinh không bao giờ có thể tưởng tượng ra có một ngày anh ta nhìn thấy một người khóc ào ào như nước...
[IMG] Chương 132. Ông cố nội ơi, đừng khóc nữa. 2 "Thằng khỉ." Tuyên Triết vừa cười vừa chửi, lại thổi ra một vòng khói khác, như thể chuyện...
[IMG] Chương 131: Ông cố nội ơi, đừng khóc nữa. "Sương Nhi~~~" Hệ thống lại hét lên. "Mi.." Vẻ mặt Văn Sương không tin nổi mà nhắm mắt lại,...
[IMG] Chương 130. Xin đừng bỏ lại anh. 2 Hệ thống đã du hành hàng trăm thế giới, đây lần đầu tiên có một người mang đến cho nó một cảm giác đẹp...
[IMG] Chương 129. Xin đừng bỏ lại anh. Tào Nam Du lái xe, nhìn thấy vẻ mặt Tuyên tổng cưng chiều nở nụ cười thông qua kính chiếu hậu, thật khó...
[IMG] Chương 128. Im đi, tôi vẫn là em bé đó. 2 Nháy mắt, Lục Lý đen mặt, Văn Sương không hề có gánh nặng tâm lý theo sát trợ lý đi ra ngoài còn...
[IMG] Chương 127. Im đi, tôi vẫn là em bé đó. Văn Sương cố thức suốt đêm, vì để cậu giữ vững tinh thần cao nhất, Tuyên Triết hy sinh cái tôi mà...
[IMG] Chương 126: Anh còn dát vàng lên mặt mình hả? 2 Thấy trạng thái mọi người đều tốt, Lôi Ôn Húc cảm thấy đã đến lúc, sau đó tung ra một câu...
Dãn cách tên bằng dấu phẩy.