Chương 117 Tuy bị ăn đấm đau thật nhưng đáy lòng lại cảm ơn đấng sinh thành đã đẻ ra mình để được hôm nay chiêm ngưỡng tạo vật sâu sắc đến vậy,...
Chương 116 À thì ra trong đầu cái thằng này chỉ có miếng ăn, nhưng mà nó quên mất một điều là có phải của nó đâu, nếu mà hỏi ở đâu chắc còn cái...
Chương 115 Sau khi "được" áp tải xuống nhà đa năng, chưa kịp nghỉ ngơi đã được ưu ái phân công kê bàn, chỉnh bục, lau cửa quần quật suốt cả hai...
Chương 114 Địa điểm tiếp theo là cửa hàng quần áo lấy mạng che mặt, loay hoay một hồi sao thấy mấy mảnh vải cắt ra thôi vậy, hay là qua lấy vải...
Chương 113 Nói là để dọn mà còn mỗi túi bánh mì, tay Trinh bận cầm bánh, miệng thì nhai còn tay đâu mà làm màu, cuối cùng người dọn rác vẫn là...
Chương 112 Với trình độ kĩ năng nấu ăn càng ngày tiến bộ, độ mê như điếu đổ trước mình ngày càng tăng cao, sự cần thiết hiện diện trong cuộc đời...
Chương 111 Trên đường về nhà mà trong lòng đầy những thắc mắc vẩn vơ, cái hành động kì lạ ban nãy ban nãy của Trinh là sao vậy? Vô thức sờ tay...
Chương 110 Nhận được câu trả lời như vậy cũng khiến trong lòng vui hơn một chút nhưng tâm trạng vẫn nặng trĩu, chẳng biết được thương hại hay an...
Chương 109 Cứ ngỡ là duy nhất nhưng chỉ là hòn đá ven đường. Số là hôm sau nổi hứng, đoán chắc là giờ đó Trinh sẽ đói bụng nên mình làm sớm hơn...
Chương 108 Ai mà chẳng có ảo tưởng của riêng mình, giữa một rừng thiên nhiên phong phú như vậy tự trong đầu mình nhảy số thứ tự những người tiết...
Chương 107 Cất xe xong xuôi tiến lại về phía Trinh mà hâm dở vẫn chưa ngừng ăn từ lúc đó, má phình ra vẫn đang nhai vậy còn cắn miếng mới. Chắc...
Chương 106 Vào một buổi chiều nọ, khi đang khá rảnh tay bởi vì lượng sản phẩm cung cấp ra ngoài thị trường đã đủ rồi, giờ chỉ còn bán nước với đồ...
Chương 105 Đặt ra hàng loạt câu hỏi trong lòng nhưng không hề nhận được câu trả lời làm cho bản thân càng tò mò hơn, nhưng nhìn biểu cảm của anh...
Chương 104 Phải mãi đến khi những cơn gió mang sương đêm nhè nhẹ chạm làn da đánh thức tâm hồn thì hai đứa mới nhận thức được là trời đã về đêm...
Chương 103 Khi đang kiềm hãm bản năng của phần con, cố gắng hoàn thiện nốt nhiệm vụ rồi lui về thì lại ảo tưởng nhầm ánh mắt long lanh kia ra dấu...
Chương 102 - Mày đang hát cái quần què gì vây? Tiếng Trinh át cả tiếng dế mèn xung quanh, kết thúc là cả xung quanh im bắt, chỉ còn dư âm văng...
Chương 101 Trinh từ từ khép nhẹ đôi mắt, hàng lông mi cong cút, chiếc mũi khẽ phập phộng nhẹ, đôi môi mấp máy gì đó, nét mặt thư giãn an nhiên...
Chương 100 Mang theo tâm trạng thấp thỏm vậy bước thêm vài bước nữa thì thấy bóng lưng của Trinh đứng giữa căm phòng. Mọi khi lúc nào cũng là hai...
Chương 99 Xuống xe đang tính cứ nắm tay dung dăng dung dẻ đi vào mới nhớ ra bên trong có bóng bay, phải kiểm tra trước không thì toang, nhẹ nhàng...
Chương 98 Đề ga lên phi xe đến. Trinh đón bằng nụ cười rạng rỡ, tự dưng tim lệch nhịp cái "bùm", thôi xong chết dở rồi, cơ thể bất động rồi. Đối...
Chương 97 Giở tờ giấy ghi sẵn những thứ cần thiết, nhẩm tính đủ rồi thì bắt tay vào làm việc thôi. Đầu tiên là chuẩn bị hai cái lồng bàn tròn...
Chương 96 Nhìn sơ qua cái kiểu này biết là toang rồi, hôm đấy chắc là có người đặt trước hoặc là quán đóng cửa. Cũng có mấy quán nữa hiện ra...
Chương 95 Giải quyết xong ngân sách là coi như giải quyết đến chín mươi phần trăm công việc rồi. Công nhận có có tiền vào mọi thứ giải quyết...
Chương 94 Giấc ngủ vượt quá chiều, mãi đến tận tối khi mà mẹ đã nấu cơm xong và bắt đầu vác chổi lông gà xuống gọi đứa con thân yêu lên ăn cơm...
Chương 93 Sau khi nhận ra lớp đã về tự bao giờ, cộng thêm mấy người lớp C cứ đứng bên ngoài hú hét làm ngại quá liền túm Trinh luôn ra căng tin...
Chương 92 Cứ ngỡ khai thông được bế tắc khi nghe xong lời tư vấn vàng ngọc từ các anh chị đi trước, nhưng khi chuẩn bị nhắm mắt ngủ thì câu hỏi...
Chương 91 Đi phụ chị Vân xong cuối cùng không được gì luôn. Cụ thể là khi vừa về đến nhà, ban đầu dự tính là chị Vân sẽ vô nhà ăn nợ như mọi khi,...
Chương 90 Y như rằng đột ngột tăng tốc lên cướp bóng. Nói chính xác thì vừa vào trận thằng V. A chuyền cho đồng đội để dốc bóng lên. Em ở đằng...
Chương 89 Vội đựa mắt lên xin lỗi, thì ra là bạn nữ đội bên kia, gãi đầu cười: - Mình xin lỗi, các bạn đợi xíu nhá, công tác chuẩn bị bên này...
Chương 88 Trận đấu diễn ra thêm được năm phút công nhận là chuyên đá hay thật, từ cái cách dừng bóng, rê thêm một sải qua háng, giật gót quá đỗi...
Dãn cách tên bằng dấu phẩy.