CHƯƠNG 8
Thiên Lam nhìn mình trong gương chiếu hậu, có chút bất đắc dĩ mỉm cười. Hóa ra hai năm nay, cô không hề thay đổi chút nào, đối với lời tình cảm của Trần Lâm, vẫn không thể khống chế mà run một nhịp.
Anh nói nhớ cô, nhẹ như thế, dễ dàng như thế. Cô tự hỏi, điều gì khiến anh phát ra câu...