CHƯƠNG 48 LIỄU ÁM HOA MINH Tôi nhanh chân chạy qua phía bên phải. Đường Tiểu Thiên bị đè chặt xuống đất, hai tay bị dùng thừng nilon trói gập...
CHƯƠNG 47 TÂM NGƯỜI ÁC HƠN QUỶ Không chỉ nôn hết những thứ vừa ăn ban nãy, tôi cảm giác đến gan mật cũng nôn hết cả ra, trong mũi không còn là...
CHƯƠNG 46 XÁC VÀO NHÀ Cố Nhược Lâm có hơi hoảng loạn, vội buông tay tôi ra. Tôi khàn giọng nói: "Vào nhà trước đã, đúng là rất phiền phức, phải...
CHƯƠNG 45 TÁNG TẬN LƯƠNG TÂM Tôi cũng không dám mở mồm, sợ làm đứt đoạn tư duy của Cố Nhược Lâm. Tầm nửa phút sau, Cố Nhược Lâm hít nhẹ một...
CHƯƠNG 44 VỢ NGƯỜI CHẾT Cảm giác có người nhìn chằm chằm sau lưng, vốn đã khiến người ta có cảm giác bị đè nén mãnh liệt. Cộng với sắc mặt của...
[CENTER]CHƯƠNG 43 TRIỀU DƯƠNG TRẠCH TẾ QUỶ MƯỜI NHÀ MƯỜI PHƯƠNG PHÁP "La âm bà, đội vớt xác tìm một ngày một đêm, vẫn không thấy xác của bác...
CHƯƠNG 42 THẰNG MÙ DẪN ÂM Lưu Văn Tam chợt im lặng, lão nhìn sâu vào Trần mù, rồi chợt nói: "Thập Lục là con nuôi của tôi, mạng nó quý báu lắm."...
CHƯƠNG 41 MỘT CÁI LÔNG GÀ CŨNG KHÔNG CHO PS: Tác giả viết truyện hại não, dịch giả dịch truyện đau đầu đau tay.. Đọc truyện thả tim, đẩy kp và...
CHƯƠNG 40 THỤ THI DƯỚI LÒNG SÔNG "Đồ trôi trên sông đừng có nhặt.." Lời dặn dò của Trần mù còn văng vẳng bên tai! Tôi vụt túm lấy cổ áo xưởng...
CHƯƠNG 39 KHÔNG ĐƯỢC ĐỘNG VÀO Lưu Văn Tam và xưởng trưởng Lưu cũng đuổi theo đến nơi. "Thập Lục, mày làm sao thế? Tự nhiên lại chạy ra đây?"...
CHƯƠNG 38 CHÌM THUYỀN RỒI Xưởng trưởng Châu lẩm bẩm một câu: "Có khoa trương đến mức đấy không? Chẳng phải nói là, chỉ cần bị vớt lên thuyền, là...
CHƯƠNG 37 CẬU NHẮM MẮT LẠI ĐƯỢC KHÔNG? Thần sắc gã trịnh trọng hơn nhiều: "Lưu tiên sinh, thù lao tôi chắc chắn trả cao! Bà đỡ âm linh nam này...
CHƯƠNG 36 SAO LẠI LÀ ĐÀN ÔNG? "Nếu mày không biết trấn xác, cũng không hiểu lời tao nói, thì tao không lên chung thuyền với bọn mày." Trần mù...
CHƯƠNG 35 TRẦN MÙ Thời gian này, tôi cứ có cảm giác mẹ tôi luôn đi theo tôi. Ở bãi lau Liễu, lúc tôi sắp mất mạng thì bị cứu lên. Ở nhà Lưu Văn...
CHƯƠNG 34 NGẨNG ĐẦU BA THƯỚC CÓ THẦN LINH Tôi hít một hơi dài, xóa bỏ mọi tạp niệm trong đầu, cẩn thận đỡ âm thai lên tay. Dùng chiếc kéo gỉ...
CHƯƠNG 33 KẺ HẠI EM ĐỀU PHẢI CHẾT Đường Tiểu Hoa cũng không trốn tránh, tay chùi lên áo, nhỏ giọng giải thích, đại khái vẫn cứ là chuyện nhà họ...
CHƯƠNG 32 TAO YẾU TAO CÓ LÝ Nỗi vui mừng trong lòng nhạt đi không ít. Cảnh sát nói chuyện với Cố Khai Dương xong, lại gọi tôi với Lưu Văn Tam...
CHƯƠNG 31 CHIẾC ÁO ĐỎ CHÓT "Chú Văn Tam.. Chú Văn Tam, chú dậy nhanh.." Tôi dùng sức lắc vai Lưu Văn Tam, kể cả tôi đã rất trấn tĩnh, cũng vẫn...
CHƯƠNG 30 XÁC CHẾT TREO CỔ Có lão canh chừng, tôi cũng chẳng đến cạnh giường nữa, thực sự không nhẫn tâm nhìn xác chết Cố Nhược Tầm thành bộ...
CHƯƠNG 29 BIỆN PHÁP KHÁC Giọng nói của Cố Khai Dương hơi khàn, nhìn tôi thật sâu. "La âm bà, nếu thấy chỗ hai mươi vạn này không đủ thành ý,...
CHƯƠNG 28 TIỀN NÀY KHÔNG ĐƯỢC CẦM Đương nhiên, để âm thai được thờ cúng ở nhà họ Cố, là kết cục tốt nhất. Chủ nhân chiếc giày này đêm vào ngủ...
CHƯƠNG 27 GIỮ XÁC VÒI TIỀN "Ưu tiên người chết? Con đĩ này ưu tiên chỗ nào? Ưu tiên cái bụng à!" "Chúng mày luôn mồm luôn miệng, nói nó ở với...
CHƯƠNG 26 LÒNG TỐT LÀM HỎNG VIỆC "Cái này.." Sắc mặt Cố Nhược Lâm trở nên mất tự nhiên. Trong lúc cô ta cúi đầu suy nghĩ, Lưu Văn Tam cũng chào...
CHƯƠNG 25 ĐÀN BÀ DẠI Ảo giác? Tôi không nhìn Liễu Chí nữa, chẳng muốn lại bị dây vào vụ phiền phức này! Theo như lời Lưu Văn Tam nói, lão Liễu...
CHƯƠNG 24 ĐÁM TANG NHƯ ĐÁM TIỆC Nhưng lúc đó tôi đúng là buồn ngủ quá, mơ mơ màng màng gọi một câu chú Văn Tam, xong lại ngủ thiếp đi.. Nguyên...
CHƯƠNG 23 OAN CÓ ĐẦU, NỢ CÓ CHỦ Không chỉ giọng nói sắc lạnh, thậm chí vẻ mặt lão cũng trở nên hung tợn! Tôi cũng không tự nhiên chút nào, lông...
CHƯƠNG 22 OÁN NGÚT TRỜI, SÉT KINH THIÊN Chuyện thứ hai, là thiên tai! Nhà thợ mổ lợn chuyển đi, ra chỗ khác ở, nhưng móng đường thì làm kiểu gì...
CHƯƠNG 21 DI THƯ Nếu mà nói lão Liễu uống say, nửa đêm nửa hôm lái xe ra bãi lau Liễu, thì cũng không thể nào! Tôi hỏi Lưu Văn Tam, hay là lão...
CHƯƠNG 20 CÁI CHẾT ĐÁNG NGỜ Những người dân vây bên ngoài, cũng bàn luận ầm ầm, đại ý là cũng nói, lão Liễu chết tuy oan uổng, nhưng làm nghề...
CHƯƠNG 19 PHÍ MAI TÁNG Trong tâm tôi đương nhiên hiểu rõ, bà nội đây là muốn tốt cho tôi. Nhận bố nuôi, Lưu Văn Tam không những sẽ chăm nom cho...
Dãn cách tên bằng dấu phẩy.