Tình Cũ Lên Men Đủng đỉnh đong đưa, lòng hối hả Thật giả xa xưa, đường tối ngỏ Đỉnh điểm yêu em, tình vấp ngã Phật thả mưa xa, luân hồi cõi nhớ!
Cô Gái Mùa Đông Em là cô gái mùa đông bảnh tỏn Mang lên người cái quần xà lỏn đáng iu! Những gì yêu kiều anh không dám ngó Những gì lấp ló cứ...
Bên em trong thơ Anh làm thơ kén chữ, tặng nhỏ! Nhỏ bình anh, cây bút mình dây Rồi mai đây phố thị xe hoa Kẻ đưa người đón lưỡng vần thơ Anh...
Dãn cách tên bằng dấu phẩy.