Minh Kha đứng giữa bầu trời đêm lấp lánh sao, ánh trăng mờ nhạt chiếu lên khuôn mặt, làm nổi bật đôi mắt đượm buồn của anh. Mọi thứ xung quanh đều yên tĩnh, chỉ có tiếng gió thổi qua từng kẽ lá. Hơi thở của anh nhẹ nhàng, như thể anh đang cố gắng nắm bắt một điều gì đó trong không gian vắng vẻ...