"Chẳng có thơ đâu giữa lòng đóng khép"
Tâm không vui thì lời viết ra làm sao có thể như chim bay sáo nhảy?
Con người có thể đeo rất nhiều chiếc mặt nạ khác nhau để khoác lên mình một vài dáng vẻ mà người đời muốn thấy, cất đi 'một bản thân' thương tích đầy mình, trổ ngang trổ dọc những cắt cứa...
Có một dòng sông chảy trôi mãi thời dài tuổi trẻ
Có một cánh diều trở nặng kí ức tuổi thơ
Có một 'cố nhân' nuôi em gái lớn dọc thời niên thiếu
Có một con người bình sinh hiện tại hoài niệm quá vãng.
Nuôi em lớn ngoài cơm áo mẹ cha còn là con sông, cánh diều
Bé thơ anh thả trên đồng, lớn lên...
"Chúng ta hoang dại như là cỏ lau
Bỏ tiền bỏ bạc chứ không bỏ nhau"
Tại ga tàu "số 18 Thanh Xuân" chuyến xe cuối cùng chở chúng mình đến trạm dừng đầu tiên. Từ đây, mỗi một hành khách những người mà đã từng 5 năm, 7 năm, 10 năm gắn bó với nhau như gia đình, từng người từng người một rẽ về một...
"Hôm nay đã là ngày cuối cùng rồi
Là ngày cuối cùng của cuộc đời học sinh, ngày cuối chúng mình bên nhau đủ đầy
Ngày cuối được nhìn ngắm trường lâu hơn một chút
Ba năm vụt biến nhanh hơn cả một cái chớp mắt
Làm gì có ai nắm níu được thời gian, cũng làm gì có ai hai lần trải qua tuổi trẻ...
Lời xin lỗi xuất phát từ trái tim sẽ chạm được đến trái tim
Vậy lời nguyện cầu tha thiết chấp nối lên từ tiếng lòng cũng sẽ thấu được trời xanh, có phải thế không?
Con từng nghĩ mình là người tham lam nhất đời này
Vì con nguyện ước và mong cầu rất nhiều
Ngày còn bé lắm, con ước mình lớn lên...