Tia nắng mai mỗi chiều vàng
Dưới sân vắng ghế đá vương tơ
Ai ngồi đâu từ thủa chia đôi
Ai hững hờ mặc người ở lại.
Dòng lệ ướt khóe mi nhạt nhòa
Bóng người thương biến mất nơi ai?
Anh thẫn thờ ngâm bài thơ cũ
Một chiều thương người lạc lối về
Thế giới ấy liệu có xa quá không?
Sao chẳng...