Cố quên tức là cố nhớ!
Tưởng đã quên, nhưng thẫn thờ mộng mơ.
Cuộc đời như một cuộc cờ.
Đi sai một nước, mộng mơ tan rồi!
Nghĩ về người cũ: Dại thôi!
Gia viên, bổn phận, thôi rồi, còn đâu?
Rồi bạn chợt thức canh thâu!
Hoài thương, tiếc-nhớ, âu sầu đêm khuya!
Hai mươi năm lẻ, không lìa...