Chương 9
Không thể không nói, sự xuất hiện của con cú mèo đã mang đến cho nàng không ít thông tin, chỉ là con cú ấy chủ động đến làm quen, chắc chắn là có điều cầu xin.
Vừa hay lúc này, Nhất Điểm Hồng xách theo một con thỏ quay trở lại.
Hắn vận một thân hắc y bó sát, tôn lên vóc người gầy gò...
Chương 8
Nàng lại thử lần nữa tháo những món trang sức bạc trên tay chân xuống, kết quả giống hệt mấy lần trước, mấy món bạc ấy như thể mọc liền vào da thịt nàng, gắt gao siết chặt, căn bản không tài nào gỡ được.
Nàng thở dài, ngồi dưới gốc cây, thẫn thờ xuất thần.
Một con cú mèo vỗ cánh đáp...
Chương 7
Hay là nói.. hắn vốn là đặc biệt? Hay là nói.. những vật trang sức bằng bạc trên cổ và tay chân nàng, ngoài việc khiến nàng yếu ớt đến cực điểm, còn đang cưỡng ép áp chế việc nàng ăn uống? Hoặc là cả hai?
Đầu nàng ong ong, nhất thời đến cả suy nghĩ cũng không nổi, chỉ có thể nắm chặt...
Chương 6
Nhất Điểm Hồng chăm chú nhìn nàng một cái thật sâu.
Vốn dĩ nàng toan tính né tránh, đem vấn đề mà chính mình cũng chẳng thể nói rõ ấy mà lướt qua cho xong.
Nào ngờ vị sát thủ lãnh tình lãnh tâm này lại vô cùng đồng tình, gọn gàng dứt khoát nói: "Ừm, đích xác là như vậy."
Nhất Điểm...
Chương 8: Thăng Cấp
Chính Đường Nhu đã hại nó.
Cô cuối cùng cũng được đưa trở lại phòng thí nghiệm của mình.
Các thực thể thí nghiệm khi nhìn thấy Đường Nhu đều vô cùng kích động. Cậu thiếu niên Bạch Tuộc cứ chăm chú nhìn về phía cô, đôi mắt đen láy tựa như ẩn chứa một xoáy nước không lời nào...
Chương 7: Dịu Dàng Lẫn Giận Dữ
Dù đã uống đến choáng váng, Đường Nhu vẫn không quên vào thành phố mua đầy hai hộp kẹo lớn chất vào cốp xe. Đám thực thể thí nghiệm của cô thích ăn kẹo mà cô cũng thích cho chúng ăn kẹo.
Chỉ cần nếm được chút ngọt ngào mà đáy biển không thể có, những sinh vật máu...
Chương 16
Chiếc mặt nạ hồ ly chính là do giáo sư La thu hồi từ một thôn trang nhỏ vùng miền Nam, dân cư thưa thớt, núi bao quanh, giao thông khó khăn vô cùng.
Lần đi thu hồi mặt nạ, ông ta đã phải "đánh vật" rất vất vả mới lấy được.
"Thôn đó gọi là Dư gia thôn, ở bên kia tỉnh G." Tô Phán Phán...
Chương 15
".. Đội trưởng, tôi vừa mơ thấy có người cầm xẻng đập vào đầu em, đau lắm.."
Tiểu Lưu nói lơ mơ được một câu rồi lập tức ngất lịm. Lúc đó, Vương Hằng sợ đến suýt nữa tưởng cậu ta xảy ra chuyện gì, may mà nhịp thở vẫn đều đặn, chỉ là ngất tạm thời, khiến anh ta thở phào nhẹ nhõm...
Chương 14
Giáo sư La ở ngay trong khuôn viên bảo tàng, ký túc xá bốn tầng, tòa nhà đã có chút niên đại. Tường vữa loang lổ, bên ngoài phủ kín dây thường xuân, ngay cả giữa mùa hè, bên trong vẫn mát lạnh lạ thường.
Nhưng lúc này, cả khu ký túc xá lại lạnh đến kỳ quặc.
Lạnh quá..
Đó là cái...
Chương 13
Triệu Tiểu Hổ đã chết.
Khi bị người ta phát hiện, trên mặt hắn vẫn đeo chiếc mặt nạ hồ ly làm qua loa kia. Mặt nạ hồ ly ấy có đôi mắt cong cong, tựa như đang mỉm cười với người nhìn, ở giữa trán có một vết rách đen nhánh kéo dài, từ chính giữa trán tách ra, kéo mãi xuống gần chóp...
Chương 10: Ánh trăng, đừng nhéo
Trong xe vẫn chưa bật đèn, ánh sáng mờ nhạt. Cậu khẽ lùi về phía sau, ánh mắt bình tĩnh dừng lại trên người cô gái trẻ vẫn giữ dáng vẻ ngoan ngoãn say rượu.
Cô cuộn mình trên ghế xe, nghiêng cổ tựa vào dây an toàn, nơi xương quai xanh in hằn một vết bầm tím, làn...
Chương 9: Say rượu, ngoan ngoãn nuốt xuống đi
Từ Dĩ Dạng không tiễn cậu. Hơn nữa, Kinh Đại vốn ở ngay Kinh Thị, kiểu người như cậu cũng không đời nào ở lại ký túc xá.
Cô ngồi trên chiếc ghế treo ở tầng cao nhất trong tiểu hoa viên, nhìn theo chiếc xe đen từ từ rời khỏi trang viên.
Lục Tẫn là...
Chương 12
Đây là một chiếc mặt nạ thủ công, có thể coi là đơn sơ và cũ kỹ, màu trắng, bên trên dùng màu đỏ vẽ loang lổ những hoa văn kỳ quái, chỉ cần liếc mắt qua tất cả đều là một màu đỏ rực, nhìn vào có chút diễm tục. Hơn nữa, vì đã lâu không thấy ánh mặt trời nên sắc thái cũng có phần ảm...
Chương 11: Mặt Nạ
Bên kia đường Trường Thanh, mới khai trương một cửa hàng bán hoa, tên cửa hàng rất kỳ lạ, gọi là "Tưởng Nở Hoa". Trước cửa tiệm treo một chuỗi chuông gió, vừa mở cửa liền phát ra tiếng leng keng, khiến người ta có cảm giác như gió theo đó thổi vào.
Yến Thu lúc đi làm vô tình...
Chương 10
Cố phu nhân lấy chiếc hộp đựng người gỗ ra, hộp được chế tác tinh xảo, mở nắp ra liền lộ ra một con người gỗ trông như trẻ con. Mà trên mặt trong của nắp hộp, có thể thấy từng vết trảo, giống như có vật gì đó mỗi ngày, mỗi ngày đều rúc trong hộp, không ngừng dùng móng vuốt cào vào...
Chương 9
Trong tiếng kêu hoảng loạn của bà ta, người gỗ bò lên vai bà ta, vươn bàn tay nhỏ xoa lên mặt bà ta, lẩm bẩm nói: "Khì khì khì, mẹ ơi, bảo bảo đói.. ăn, ăn.."
Hai mắt Cố phu nhân trừng lớn, tựa như giây tiếp theo con ngươi sẽ rớt khỏi hốc mắt.
Tay chân run rẩy, bà ta gần như dùng...
Chương 8
Bốn phía lặng ngắt như tờ.
Bên trong và bên ngoài cánh cửa, như hai thế giới khác biệt.
Bên ngoài, Cố Quân vừa mới đi công tác trở về, cùng với Cố phu nhân vẻ mặt hoảng sợ, và đám người hầu nhà họ Cố đang đứng đó, ai nấy đều kinh hoảng nhìn vào căn phòng bên trong, như thể trông thấy...
Chương 7
"Tin nóng sáng nay, từ 6 giờ đến 7 giờ, cảnh sát tại một bãi rác ở ngoại ô đã phát hiện một thi thể nữ giới.."
Trong phòng khách, TV đang phát bản tin thời sự, trong đoạn video có thể thấy nơi phát hiện thi thể đã bị cảnh sát phong tỏa.
Cố phu nhân ngồi trên ghế sofa, đang cầm điện...
Chương 8: Cúi người, hôn lên yết hầu cậu
Không ai kéo rèm cửa, trời mùa hạ bỗng đổ mưa lớn, nóng nực và ẩm ướt như bị bọc kín trong một tấm chăn nặng trĩu.
Tiếng sấm nặng nề vang lên, tia chớp lóe lên chiếu sáng đáy mắt cậu mang theo chút mơ màng, ngũ quan vốn lạnh lùng bỗng dung hợp ra vẻ đẹp...
Chương 7: Mượn, cô không ngờ, cậu tắm rửa cũng có thể làm ra thành như vậy.
"Chẳng phải lúc tôi đi đã bảo, có chuyện thì nhắn tin sao? Chị cứ thế này mà nhắn tin à."
Cậu mỉm cười, ánh mắt sâu đen như đồng châu, tựa như thủy tinh lưu ly được mài giũa, mang theo thứ mê hoặc nhiếp hồn.
Thấy cậu...
Chương 6 Gặp nhau, thân thể cậu thật sự nóng
Sáng sớm, sương sớm bị nắng sớm hun cho tan, Từ Dĩ Dạng tỉnh dậy rất sớm.
Cô đem hết mấy chiếc váy hôm qua giặt sạch bằng tay, hôm nay tính ra ngoài một chuyến.
Nhưng trước khi ra cửa, cô buộc mái tóc dài rối tung ra sau đầu, để lộ trán nhẵn bóng...
Chương 6
Gần đây nhà họ Cố có chút bất ổn, người hầu trong nhà cũng hoang mang lo sợ.
Buổi sáng, dì Hà lên nhà thì không ngoài dự đoán, thấy đám người hầu tụ tập chật kín ở phòng bếp, đứng chắn cả lối vào, không ai dám bước vào, chỉ cúi đầu thì thầm to nhỏ với nhau, ai nấy sắc mặt đều mang vẻ...
Chương 5
Dưới bóng đêm, từng luồng khí quỷ dị di động, vô số sinh vật âm giới bị hấp dẫn kéo tới.
Bóng tối vốn là nơi ẩn náu tự nhiên của những thứ ma quái, mà nơi này lại càng khiến chúng rục rịch không yên. Nhiệt độ trong phòng đột ngột hạ thấp, nhưng Cố phu nhân lại như không cảm nhận được...
Chương 4
Ăn xong bữa sáng, Cố Quân ra ngoài đi làm, Cố Thanh Đình thì đi học, Cố phu nhân đứng một bên chỉnh lại quần áo cho họ, dặn dò họ trên đường cẩn thận. Quả thực là một cảnh tượng gia đình hòa thuận, thân thiết yêu thương nhau.
Cố Thanh Đình liếc mắt về phía Cố Thanh Cẩn một cái đầy đắc...
Chương 3
Xương cốt.
Đó là một đoạn xương trắng như tuyết, trên đó không thấy chút máu nào, chỉ còn lại xương cốt màu trắng nhạt âm u, như thể bị người ta ra sức mút lấy, thậm chí còn bị lăn qua lăn lại, cắn gặm, có thể thấy rõ dấu răng tinh tế hằn trên đó.
Trong phòng ngủ của họ sao lại xuất...
Chương 2
Chiếc hộp gỗ được chế tác thủ công tinh xảo, nơi đóng mở có khắc hoa văn sắc nét, hoặc nói chính xác hơn, là một loại phù văn cổ xưa thần bí, dùng để phong ấn vật bên trong.
Không phải ngẫu nhiên mà vật đó được đặt vào trong, là để trấn áp, phong ấn nó.
Bên ngoài hộp có thể nhìn thấy...
Chương 1
Thành phố B, bên trong một căn biệt thự ở khu Tích Ngư Loan, một người phụ nữ có dung mạo kiều mị đang ngồi trong căn phòng tối tăm, hơi khép hờ hai mắt, miệng lẩm nhẩm những văn tự mơ hồ quỷ dị.
Trong phòng chỉ có ánh sáng từ một chiếc đèn bàn, chỉ đủ soi rọi một khoảng nhỏ phía...
Sau Khi Ta Biến Thành Người
Tác giả: Nguyệt Chiếu Khê
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Hiện Đại, Linh Dị, Kinh Dị, Huyền Huyễn, 1v1, HE, Báo Thù, Ngược
Editor: Mei Duyên
[Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Dịch - Edit Của Mei Duyên
Chương 5: Gương soi váy bị xé
Nhà ai mà người bình thường, lại đi dán gương khắp phòng tắm như thế này?
Loại gương lập thể vây quanh, trước sau trái phải trên dưới, chỗ nào cũng có thể soi thấy.
Từ Dĩ Dạng giơ tay vuốt lên mặt gương, nhìn chính mình, thì thào đầy nghi hoặc: "Cái này là biến...
Chương 4: Riêng tư, Lục Tẫn là cái tên biến thái.
Từ Dĩ Dạng cảm thấy hơi không rõ, nên nheo mắt lại, là người đầu tiên phá tan sự im lặng:
"Cậu.. sao vậy?"
Giọng nói vốn đã mềm mại, khi thốt ra khiến sống lưng người nghe run rẩy, mềm nhũn hẳn đi.
Lục Tẫn kìm nén ham muốn đang dâng trên đầu...