Bạn được Nhay411 mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
  1. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Chùm Thơ Tự Khúc - Bạch Cẩn Huyền

    Đại Bàng Gió theo gió, mây theo mây.. * * *và chim trời rồi sẽ về với biển Bàn tay ta như ráng chiều lung luyến Ngả về tây heo hút gảy dây sầu * * * Cánh đại bàng chí hướng gửi về đâu Nào chỉ có tổ ấm già rã mục Nơi chim đến là tầng trời cao vút Đạp ngàn sương cánh sãi lớn kiêu hùng *...
  2. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Một Đoạn Nhân Gian - Bạch Cẩn Huyền

    BÀI THƠ VIẾT CHO CHÍNH TÔI (phần 2) Tôi viết bài thơ để tự nhắc chính tôi Về những đắng cay đã ghì sâu hạnh phúc Từ xưa cũ ngày sống trong địa ngục Của tuổi thơ lấm cát bụi mịt mờ * * * Mười sáu tuổi chưa hết sự ngây thơ Phải ra đời chai sần tay rướm máu Bàn chân nhỏ lắt lay tìm hạt gạo...
  3. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Chùm Thơ Tự Khúc - Bạch Cẩn Huyền

    XIN ĐỪNG NHẠT PHAI Trời bão tố nhấn chìm bao kỷ niệm Gió bên hiên se sắt những nỗi buồn Ta yên lặng sao hỉ nộ khinh cuồng Dòng lệ mặn nuốt vào lòng chát đắng * * * Cứ mơ ước rồi ngày mai biển lặng Nào ngờ đâu càng cay đắng dập vùi Ta đưa tay hứng giọt đắng ngùi ngùi Ấp vào lòng bao mong...
  4. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Một Đoạn Nhân Gian - Bạch Cẩn Huyền

    BÀI THƠ VIẾT CHO CHÍNH TÔI Bài thơ này tôi viết gửi chính tôi Viết về cuộc đời của một "thằng con gái" Về những con đường còn tít mù ái ngại Những vết thương lòng như nước thấm vào tâm * * * Tôi viết về tôi trong một chuỗi âm thầm Về kì thị của họ hàng lối xóm Về một tuổi thơ xác xơ lọt...
  5. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Một Đoạn Nhân Gian - Bạch Cẩn Huyền

    NGƯỜI MỆT RỒI Người mệt rồi, người hãy nghỉ ngơi đi Từ cơn gió thổi về miền gạo cội Hương hoa quỳnh trong đêm thêm nồng gội Tản thơ tình khép lại một góc riêng. * * * Người mệt rồi, người hãy ngủ thật yên Để mây trắng xua đi niềm uất ức Bởi vai ta ngày càng thêm bất lực Nên để người...
  6. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Một Đoạn Nhân Gian - Bạch Cẩn Huyền

    VÀ TỪ ẤY Và từ ấy tiếng cầm vang dịu dặt Xóa thắm nồng như nửa cánh quỳnh đêm Làn hương ngát ôm cơn mộng êm đềm Là giọt chứa mặn mà tình ngày cũ. * * * Và từ ấy chân trời xa chớm nụ Ngàn đóa hoa trong gió tuyết mưa nhòa Đâu là gió vờn tay lạnh khẽ xoa Hay chỉ có những vụng về vỡ nát? *...
  7. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Chùm Thơ Tự Khúc - Bạch Cẩn Huyền

    Chỉ Là.. Góp chút gió để hong khô kí ức Xoa nhẹ chiều nhạt phếch đắng môi khô Hoa đầu đông ôm ấp nhẹ nấm mồ Đưa hơi thở quyện nhớ - quên mấy đổi.. * * * Xin mây trắng uốn mình ôm lấy núi Dãy ngân hà soi chiếu rặng tre thưa Nguyệt treo cao bao năm tháng cho vừa Rồi quên lãng bao ngày dài...
  8. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Chùm Thơ Tự Khúc - Bạch Cẩn Huyền

    Mộng Ước Vị đắng cuộc đời, không bằng vị ngọt tách trà sen.. Hương trầm quyện, ta rời đua chen cuộc sống.. Giữa chốn bồng lai, tâm và lòng trống rỗng Nhưng đủ để một đời, chờ đợi đến thiết tha.. * * * Hương mẫu đơn trong gió vẫn ngà ngà.. Tiếng tiêu vọng chỉ thiếu cầm tấu khúc.. Giữa...
  9. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Chùm Thơ Tự Khúc - Bạch Cẩn Huyền

    KỂ CHUYỆN Ngồi lại gần đây tôi kể nghe Có người bạn học chưa đỗ nghè Vung lời khinh nhẹ người nhi nữ Lại bái làm thầy phận khăn the.. * * * Xích lại gần thêm nghe kể nè Mấy người mở miệng "ấy quần the" Quên rằng bao tướng là yếm đỏ Hài sen dẫm giặc đến chết phè. * * * Rằng "ngài" ấy...
  10. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Chùm Thơ Tự Khúc - Bạch Cẩn Huyền

    Kể Chuyện Kể chuyện làm chi, cũng chuyện thường Đời người như thế, ghét cùng thương Mấy chục xuân xanh, rồi bạc tóc Giờ khắc rời đi, mấy ai lường? * * * Bạn hữu quanh ta, ở trăm phương Rượu chưa cạn chén, đã chán chường Trà còn chưa quyện, hồn đã nản Còn thú gì đâu, chấm hết chương...
  11. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Chùm Thơ Tự Khúc - Bạch Cẩn Huyền

    Bạch Nguyệt Tàng Thư Các Nơi mở đầu cho đường dài tiếp bước Nơi giữ gìn truyền thống của ông cha Nơi khai thông trí tuệ rộng bao la Nơi ghi dấu những chặng đường lịch sử.. * * * Nơi nhìn ra tầm cao ngoài bản xứ Nơi khơi nguồn để mạch sống trào dâng Nơi mài dũa từng viên ngọc quý trân...
  12. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Chùm Thơ Tự Khúc - Bạch Cẩn Huyền

    Vô Đề Khi gió thổi qua ngàn cây rừng thẳm Tiếng xạc xào ẩn khuất giữa sơn khê Bước chân đi mà hồn bỗng tái tê Như bóng tối lấp phủ đời bạc tóc * * * Sầu nhân gian ta ôm chi cho nhọc Vẫn khuyên mình nên tâm lặng ý kiên Hít thở ra vào trong định tuệ hành thiền Lòng rỗng lặng mở bao la...
  13. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Chùm Thơ Tự Khúc - Bạch Cẩn Huyền

    TA CHỈ VÌ TA * * *Ta vì ta ngạo nghễ cười thiên hạ Ta vì ta phiêu gió bạc mây trời Ta vì ta bạc sóng đạp biển khơi Ta vì ta độc bước vào trời đất.. * * * * * *Ta vì ta thoát ra bao tất bật Ta vì ta nâng gót đỏ thong dong Ta vì ta cạn chén ấm lạnh lòng Ta vì ta "bất chú tâm nhân họa"...
  14. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Chùm Thơ Tự Khúc - Bạch Cẩn Huyền

    AI LÀ NGƯỜI HẠNH PHÚC? Trăng đêm nay hắt hiu buồn soi sáng Nửa chung trà lơ lửng nhạt vành môi Mắt hoảnh khô mà tất dạ bồi hồi Ta đàn lại Trường Tương Tư vọng đoạn. * * * Đời suy thịnh được mấy phần phỏng đoán Mà ngỡ ngàng trước cuộc thế vần xoay Tưởng ngọt ngào sao lại hóa đắng cay Hay...
  15. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Góc Thơ Ngọc Thiền - Mạn Châu Sa (Bạch Cẩn Huyền)

    ĐỜI MÂY Chưa uống hết nửa chung trà pha đậm Chưa đi qua trên vạn nẻo hành trình Chưa cảm nhận tột cùng đỉnh nhân sinh Làm sao thấu vô thường và suy thịnh? * * * Ngũ uẩn này tạo nên nhiều linh tính Tứ đại kia cấu thành vỏ bọc thân Nguồn tâm khởi bao nhiêu thứ ta cần Mà quên mất tạo tác...
  16. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Góc Thơ Ngọc Thiền - Mạn Châu Sa (Bạch Cẩn Huyền)

    Vô Thường Sự đời thay đổi khôn lường. Buồn vui mới đó nay dường quá xa. Nghiệp đời tợ áng mây qua. Hợp tan tan hợp như đà tử sinh. * * * Đến đi cũng quá thình lình. Sát na đã đủ cho mình ra đi. Buồn vui một cuộc phân ly. Người đi kẻ ở tiếc gì.. hư vô.. * * * Bạch Cẩn Huyền
  17. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Góc Thơ Ngọc Thiền - Mạn Châu Sa (Bạch Cẩn Huyền)

    Kẻ ăn Mày Ở Chùa * * * .. Ta là kẻ ăn mày không hơn kém Ngày qua ngày nương tựa chốn Phật môn Chén cơm rau niệm danh hiệu Thế Tôn Trong an tĩnh cảm từng viên ngọc quý * * * Phật dạy ta "tạo tác từ nhất ý" Trong con người thiện ác mãi phân tranh Rồi xuống-lên rồi vinh-nhục tranh giành...
  18. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Một Đoạn Nhân Gian - Bạch Cẩn Huyền

    TA LÀ MỘT KẺ ĐIÊN Người đến hỏi ta, sao hoa chưa chịu nở Ta bật cười ha hả chẳng nghĩ suy Đời thấy ta cuồng ngạo trước thị phi Như một kẻ điên khùng không tỉnh táo * * * Ta ngắm mây trời trôi bay nhộn nhạo Viết vần thơ chẳng chuốt ý trau từ Thuận miệng dăm câu nào ẩn giấu tâm tư Đọc rồi...
  19. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Một Đoạn Nhân Gian - Bạch Cẩn Huyền

    Gió Ngựa Oai Hùng Trên lưng ngựa tung bay ta ngang dọc Xẻ chân trời phi nước kiệu hùng anh Dẫu qua bao rừng núi với biển xanh Hừng hực cháy chí tu mi cao ngất * * * Làm nam nhi hùng khí luôn bất khuất Vạch đất chỉ trời.. Kiêu ngạo đấng mày râu Thà thây phơi cũng không cúi thấp đầu Huống...
  20. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Góc Thơ Ngọc Thiền - Mạn Châu Sa (Bạch Cẩn Huyền)

    KHAI TÂM Tay nâng nhẹ tách trà thiền tươi mát Đọng tâm tư soi thấu đến tam thiên Cõi trần gian bao mộng ảo đảo điên Ta lặng lẽ nghe suối nguồn dạt đổ * * * Nhìn thế sự người ghét người khốn khổ Mãi vần xoay tựa bèo nổi sông dài Sao tranh đấu rồi vẫn mãi đắng cay Mà quên mất Thiện Tâm...
  21. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Chùm Thơ Tự Khúc - Bạch Cẩn Huyền

    ĐỂ THÀNH CÔNG Từ nơi ấy hoa hoen mờ mắt ướt Gió bên thềm cuốn lá mãi xa cây Chiều buông rũ ngẩng mặt ngắm áng mây Theo sóng vỗ biển dạt dào động niệm * * * Trên cuộc đời nào lối đi ngọt lịm Nào hoa hồng thảm trải chẳng chông gai Ta nâng chén nhấp nhẹ vị trà lài Thanh tao lắm cũng xót xa...
  22. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Chùm Thơ Tự Khúc - Bạch Cẩn Huyền

    Kỷ Vật Ta ôn lại những buồn vui ngày cũ Có hạt mưa rơi đẫm giấc mơ đầu Ngày hôm ấy lệ ướt trắng đêm thâu Căn nhà nhỏ chong ngọn đèn leo lét. * * * Chiếc võng cũ im lìm không kẽo kẹt Gió hăng hăng mùi rạ cháy trên đồng Gà gáy sáng rơi vào mảng trống không Chừ nức nở lau giọt sầu khóe mắt...
  23. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Chùm Thơ Tự Khúc - Bạch Cẩn Huyền

    Kỉ niệm [SIZE=5]Chuyện năm trước đã đôi lần quên mất Những thăng trầm đưa đẩy vội qua mau Đêm nằm ngủ trong mộng mị úa nhàu Rồi chợt nhớ ngày đầu tiên gặp gỡ.. * * * Chú cá nhỏ mang niềm thương nỗi nhớ Bên Thủy Linh làm bạn với Thiên Tôn Ngày ngày bơi không phiền muộn chất dồn Thanh...
  24. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Một Đoạn Nhân Gian - Bạch Cẩn Huyền

    GIẤC MƠ MÀU ĐỎ Ta mơ lại một giấc mơ thật cũ Có huyết y phủ kín một vùng trời Màu đỏ loang đến chói mắt lệ rơi Đến tái tê từng đoạn hồn nức nở * * * Màu đỏ ấy đỏ nghẹn tim nghẹt thở Đỏ mặn môi đỏ đắng dạ chát lòng Đỏ đến núi thêm góc cạnh mênh mông Đỏ đến biển bồi trăm ngàn con sóng *...
  25. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Một Đoạn Nhân Gian - Bạch Cẩn Huyền

    OÁN Là thấu hận với trăm sầu nghìn tủi Giọt triều nghiêng phẫn nộ hóa căm hờn Nỗi tức giận khuấy động nhịp từng cơn Máu uất ức dâng trào ngăn giữa ngực * * * Nghiến chặt răng nuốt vào lòng bực tức Bụi mưa bay cay xé mắt cuồng điên Đau tất dạ.. Đau nhói buốt con tim Muốn thét gào oán hận...
  26. Bạch Cẩn Huyền

    Mình bở sung xong rồi bạn nhé Làm phiền bạn giúp mình chuyển box nhé, cám ơn bạn rất nhiều

    Mình bở sung xong rồi bạn nhé Làm phiền bạn giúp mình chuyển box nhé, cám ơn bạn rất nhiều
  27. Bạch Cẩn Huyền

    https://dembuon.vn/posts/848047/ alo, adm có thể chuyển giúp mình pic này vào trang tập thơ không?

    https://dembuon.vn/posts/848047/ alo, adm có thể chuyển giúp mình pic này vào trang tập thơ không?
  28. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Một Đoạn Nhân Gian - Bạch Cẩn Huyền

    Bói Ta bói cho ta một quẻ "Tình" Tình nằm trong đất rộng bao la Ái ân muôn thuở vương sầu hận Ruột rà lắm lúc bị đạp chà.. * * * Ta bói cho ta một quẻ "Sầu" Sầu như tiếng sáo thổi thêm đau Đàn xưa đã đứt vương chi khổ Nước mắt được sinh bởi ngọt ngào.. * * * Ta bói cho ta một quẻ...
  29. Bạch Cẩn Huyền

    Tập thơ, mình không nhớ cách đặt tập thơ

    Tập thơ, mình không nhớ cách đặt tập thơ
  30. Bạch Cẩn Huyền

    Tập Thơ Một Đoạn Nhân Gian - Bạch Cẩn Huyền

    Tự tại nơi đâu? Tay cầm cành bỉ ngạn Ngàn năm lá không hoa Thêm ngàn năm trôi qua Hoa nở lá lìa cành * * * Thử hỏi đời bao bận Thu đông tái tê lòng Hạ xuân rồi cũng hết Bỉ ngạn còn vương hương * * * Từng trách đời chua chát Đôi lần oán tự thân Rồi hận trời bạc bẽo Đường xa chân mỏi...
Back