Bạn được Nacy95 mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
  1. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    Chương VII & IX Chúng ta đã nói đến một viên sĩ quan kỵ binh. Đấy là một người cháu họ bên nội của lão Gilơnormăng, hàng chắt. Người thanh niên ấy sống xa gia đình, ở ngay trong doanh trại. Trung úy Têôđuyn Gilơnormăng quả là một sĩ quan xinh xắn: Người thon thon như con gái, hắn có một cái...
  2. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    Chương V & VI Mariuyt vẫn giữ những thói quen tín ngưỡng như thuở nhỏ. Một ngày chủ nhật nọ, anh đến nghe giảng kinh ở nhà thờ Xanh Xuynpit trước bàn thờ Đức Mẹ, nơi dì anh xưa vẫn thường dắt anh đến. Mariuyt hôm ấy vơ vẩn đãng trí hơn mọi ngày, anh đến quỳ đằng sau một cái cột, trên một chiếc...
  3. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    QUYỂN III - ÔNG VÀ CHÁU Chương I & II Khi lão Gilơnormăng còn ở phố Xecvăngđôni, lão thường lui tới mấy phòng khách rất đứng đắn và rất quí phái. Tuy là tư sản, lão Gilơnormăng cũng được tiếp đón. Vốn đã là người lịch thiệp, thông minh, lại đươc dư luận gán cho nhiều điều thông minh, lão hóa...
  4. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    Chương VI & VII Đó là chân dung của Luc Expri Gilơnormăng, lão vẫn còn nguyên tóc, mới ngả màu xám, chưa trắng bạch và lúc nào cũng uốn theo kiểu tai chó. Nói chung vẫn có vẻ đáng kính với tất cả những điều đó. Lão mang tính chất của thế kỷ 18, phù phiếm mà vĩ đại. Những năm đầu thời kỳ quân...
  5. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    Chương IV & V Lão có những học thuyết của lão. Thí dụ như học thuyết này: "Khi một người đàn ông yêu say mê đàn bà, mà lại có một người vợ mà hắn ít chú ý đến, xấu xí, cáu bẳn, vợ chính thức, đầy đủ quyền hạn, ngồi bệ vệ trên bộ luật và khi cần cũng biết ghen tuông thì chỉ có một cách giải...
  6. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    QUYỂN II - NHÀ ĐẠI TƯ SẢN Chương I & II Phố Busơra, phố Normăngđi và phố Xanhtông ngày nay còn vài người dân cũ nhắc đến một cụ già tên là Gilơnormăng, nhắc đến một cách thích thú. Khi họ còn là thanh niên thì ông lão này đã già rồi. Đối với những ai bùi ngùi nhìn về cái quá khứ rộn ràng...
  7. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    Chương XI, XII Có cái gì hạn chế được Paris không? Không. Không có một thành phố nào thống trị người ta mà đôi khi lại phỉ báng người ta. Ngày xưa Alêchxanđơrơ nói với dân thành phố Aten: "Hỡi người Aten! Làm vừa lòng được các người!" Paris không những làm ra luật, Paris còn là ra "mốt", Paris...
  8. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    Chương IX, X Chương IX, X Có một phần chú bé ấy trong Pôcơlanh (Poquelin: Tên thực của Môlie), đứa con của chợ Paris và một phần trong Bômácse. Tính nhóc con là một sắc thái của tinh thần Gôloa. Nó làm cho người biết phải trái có thêm sức mạnh cũng như cồn làm rượu vang thêm mạnh. Đôi khi cái...
  9. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    Chương III & IV Buổi tối, chỉ với vài xu, cũng có thể kiếm được thằng bé ấy (Nguyên văn Latinh: Homuncio) đi xem hát. Vừa bước vào cái ngưỡng cửa thần kỳ ấy, nó cải hóa hoàn toàn. Nó không còn là thằng nhóc nữa mà là chú bé titi. Những rạp hát là những con tàu thủy đặt ngược, đáy lộn lên trên...
  10. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    PHẦN THỨ BA - MARIUYTX QUYỂN I Chương I & 2 Paris có đứa trẻ, trong rừng có con chim. Con chim là con chim sẻ, đứa trẻ là thằng "nhóc con". Gắn hai ý niệm đó với nhau, một chứa đựng tất cả cái lò lửa hừng hực, một tất cả bình minh, làm cho hai tia lửa đó chạm nhau: Paris và tuổi trẻ, sẽ nẩy...
  11. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    QUYỂN VIII Giăng VanGiăng đã "rơi từ trên trời xuống cái nhà tu này", như lời Phôsơlơvăng. Ông đã vượt qua cái tường vườn nhà tu làm nên góc phố Pôlôngxô. Tiếng hát giữa đêm khuya mà ông tưởng là tiếng hát của thiên thần, chính là tiếng hát chầu lễ sớm của nữ tu sĩ. Cái căn nhà lờ mờ trong...
  12. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    QUYỂN VII Quyển sách này là một tấm thảm kịch mà nhân vật thứ nhất là vô biên. Con người là nhân vật thứ hai. Thế rồi, vì trên con đường của chúng ta có một nhà tu, chúng ta phải đi vào nhà tu ấy. Vì sao? Bởi vì nhà tu, phương đông có, phương tây có, ngày xưa có, ngày nay cũng có, đạo thiên...
  13. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    QUYỂN VI Cái cổng lớn số nhà 62, trong ngõ Pichpuýt, cách đây nửa thế kỷ, cũng giống như mọi cổng lớn khác. Thường ngày, cổng vẫn hé mở, khiến ai cũng phải nhòm vào; nhìn vào cũng không có gì thảm đạm lắm: Một cái sân có tường bao quanh, phủ đầy lá nho xanh, một khuôn mặt bác gác cổng đang đi...
  14. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    QUYỂN V Bạn đọc nên chú ý một điểm trước khi đọc những trang tới và nhiều trang về sau nữa. Tác giả rất tiếc là phải nói đến bản thân mình, nhưng thấy cần phải nói. Đã bao năm nay, tác giả xa Paris. Từ độ ấy, Paris có nhiều thay đổi. Paris ngày nay là một thành phố mới, đối với tác giả hầu như...
  15. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    QUYỂN IV-CĂN NHÀ NÁT GORBÔ Bốm mươi năm trước, khi người đi dạo chơi một mình đưa chân vào những vùng hẻo lánh khu nhà thương Xanpêtơrie và đi ngược lên dọc theo đại lộ đến tận cửa ô Itali, thì sẽ tới một khu nhà người ta có thể nói rằng không còn là Paris nữa. Không phải là nơi hoang vắng, ở...
  16. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    QUYỂN III- GIỮ LỜI HỨA VỚI NGƯỜI ĐÃ KHUẤT Môngphecmây ở vào giữa Livơri và Senlơ, bên rìa phía nam cao nguyên ngăn đôi triền sông Uốc và sông Mácnơ. Ngày nay Môngphecmây là một thị trấn khá lớn; những biệt thự bằng đá trắng tô điểm cho thị trấn quanh năm và cứ ngày chủ nhật thì nó lại được điểm...
  17. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    QUYỂN II -CHIẾC TÀU ÔRIÔNG Giăng VanGiăng đã lại bị bắt. Bạn đọc sẽ lấy làm hài lòng khi thấy chúng tôi lướt qua các chi tiết đau thương. Chúng tôi chỉ xin chép ra đây hai mẩu thời sự đăng trên các báo ngày ấy, mấy tháng sau khi xảy ra những việc lạ lùng ở Môngtơrơi Xuya Me. Những bài báo ấy...
  18. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    Chương XVIII Chương XVIII Độc tài chấm dứt. Cả một hệ chế châu Âu sụp đổ. Đế chế tan tành, thiên hạ rơi vào một thời kỳ tăm tối như hồi đế quốc La Mã suy tàn. Cuộc đời lại đầy hang sâu vực thẳm như thời các bộ lạc dã man. Có điều, cái dã man của năm 1815, mà phải gọi bằng tên cúng cơm của nó...
  19. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    Chương XVII Chương XVII Có một trường phái tự do đáng kính tỏ ra chẳng có ác cảm gì đối với Oateclô. Chúng tôi không thuộc trường phái ấy. Chúng tôi coi Oateclô chỉ là ngày ngạc nhiên của tự do. Trứng như thế mà nở ra phượng hoàng như thế, thì rõ là bất ngờ thật. Đứng trên chót vót của vấn đề...
  20. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    Chương XVI Chương XVI Trận Oateclô là một điều khó hiểu. Đối với người thắng cũng như đối với kẻ bại, nó đều mù mờ. Trong trí Napoleon đó là một phút hoảng loạn ( "Một trận đánh đã kết thúc, một ngày đã qua, một số chủ trương sai lầm đã sửa đổi, nhiều thắng lợi to lớn hơn đã chắc chắn giành...
  21. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    Chương XV Chương XV Độc giả Pháp ai cũng muốn được tôn trọng. Cho nên, mặc dù lời ấy là lời đẹp nhất mà một người Pháp đã nói, cũng không thể lặp lại với họ. Thói thường không được đặt cái cao siêu vào trong lịch sử. Nhưng chúng tôi xin được vi phạm điều đó và gánh lấy tất cả trách nhiệm...
  22. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    Những Người Khốn Khổ PHẦN THỨ HAI - CÔDÉT QUYỂN I - OATECLÔ- Năm ngoái (1861), vào một buổi sáng tháng năm đẹp trời, người kể chuyện này từ Ninven đến và đi về La Huynpơ. Anh ta đi bộ. Con đường rộng lát đá lượn mình băng qua nhiều quả đồi liên tiếp, lúc nhô lên cao, lúc tụt xuống thấp...
  23. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    QUYỂN VIII- Hậu Quả QUYỂN VIII- Hậu Quả -Chương I Trời vừa hửng sáng. Phăngtin sốt và trằn trọc suốt đêm, nhưng trong mơ chập chờn toàn những cảnh sung sướng. Đến sáng chị mới ngủ yên. Bà xơ Xempơlit chăm sóc cho chị cả đêm, bây giờ mới lựa được lúc chị ngủ để đi pha một liều thuốc canh-ki-na...
  24. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    QUYỂN VII - VỤ ÁN SĂNGMACHIƠ - QUYỂN VII - VỤ ÁN SĂNGMACHIƠ -Chương I Những sự việc sắp kể sau đây không phải ở Môngtơrơi người ta đều biết. Nhưng chút ít phong thanh cũng đã để lại trong thành phố này một ấn tượng hết sức đặc biệt. Vì thế chúng tôi thấy phải kể tỉ mỉ, chi tiết, nếu không sách...
  25. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    QUYỂN VI - GIAVE QUYỂN VI - GIAVE -Chương 1 Ông Mađơlen sai người vực Phăngtin về bệnh xá thợ thuyền đặt ngay ở nhà riêng của ông. Ông giao chị cho hai bà xơ trông nom. Đặt chị vào giường nằm thì chị lên cơn sốt nặng. Một phần đêm chị mê sảng, nói huyên thuyên. Nhưng sau tồi chị cũng ngủ yên...
  26. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    QUYỂN V -XUỐNG DỐC QUYỂN V -XUỐNG DỐC -Chương I Cái người đàn bà bỏ con đó, theo lời bàn tán của người phố Môngphecmây, hiện bây giờ ra sao? Ở đâu? Làm gì? Phăngtin đem Côdét gửi vợ chồng Tênácđiê rồi lại lên đường đến Môngtơrơi. Người ta vẫn còn nhớ là lúc ấy vào năm 1818. Phăngtin rời bỏ...
  27. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    QUYỂN IV -GỬI TRỨNG CHO ÁC QUYỂN IV -GỬI TRỨNG CHO ÁC- Chương 1 Ở Môngphecmây, gần Paris, khoảng đầu thế kỷ này, có một hàng cơm nhỏ ở ngõ Hàng Bánh, thứ hàng cơm nhỏ ấy ngày nay không còn nữa. Vợ chồng chủ quán tên là Tênácđiê. Trước cửa hàng có một tấm bảng đóng ngay vào tường, phía trên...
  28. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    QUYỂN III- TRONG NĂM 1817 QUYỂN III- TRONG NĂM 1817-Chương I Ngang nhiên tự tại một cách đế vương và đầy kiêu hãnh. Lui thứ XVIII gọi năm 1817 là năm thứ hai mươi niên hiệu mình. Hết thảy các hiệu tóc giả quét vôi màu thanh thiên và vẽ hoa huệ đều mong chờ phấn thơm và con chim nhà vua trở...
  29. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    Chương 13 Chương 13 Giăng VanGiăng vội vàng rời bỏ Đinhơ như một tên tù sổng. Anh đi về phía cánh đồng, gặp đường ngang ngõ tắt nào cũng đi bừa theo, không biết có lúc đã lộn trở lại con đường vừa mới đi qua. Anh cứ lang thang như thế suốt cả buổi mai, chẳng ăn uống gì mà cũng không thấy đói...
  30. Nguyên Vĩ Thu Thu

    Những Người Khốn Khổ - Victor Hugo

    Chương 12 Chương 12 Sáng hôm sau, mặt trời vừa mọc, ông giám mục đã ra đi bách bộ ngoài vườn. Bà Magơloa hớt hải chạy đến: - Đức Cha, thưa Đức Cha, Đức Cha có biết cái giỏ đồ bạc ở đâu không? - Có. - Lạy Chúa! May quá! Con đang không biết nó chạy đi đâu. Ông giám mục vừa nhặt được cái giỏ...
Back