Thiên thần chẳng ghé đồng xanh;
Mỏng manh lá cỏ, những thanh âm buồn.
Thẩn thơ rõ ngọn rõ nguồn,
Bỏ buông giấc mộng, đường muôn nẻo sầu.
Quê nhà xa cách đã lâu,
Thành công đâu thấy, đêm thâu tủi hờn.
Chí tôi giờ cũng đã sờn.
Tuồng đời diễn tiếp, chẳng hơn kém gì.
Khà khà! Thơ đã về, thơ...