Có những điều, nếu đã không quên được thì cũng đừng ép mình phải quên. Đôi khi cứ để lòng mình thoải mái nhớ và đối diện với nó, cứ để nó tồn tại hiện hữu trong cuộc sống của mình lại là một cách để quên …
Nếu anh thương em:
Đừng giận em vì em trẻ con !?
Đừng bỏ rơi em vì em hay khóc !?
Đừng mắng em cho dù em sai !?
Đừng bỏ mặc em một mình !?
Đừng bao giờ cố gắng thay đổi em !?
Vì nếu anh thương em anh sẽ chịu đựng được tính của em !?
Đừng bao giờ làm tổn thương em !?
Được không ?
Như một thói quen thôi... vẫn một mình tôi chịu đựng mọi thứ. Chẳng dám nói ai nghe, chỉ giấu trong lòng mình. Cứ thế mỗi ngày nỗi đau một lớn, tôi chẳng còn cách nào ngoài khóc thầm hay đơn giản là nở một nụ cười nhạt cho qua đi một ngày.
Đôi khi:
Có những việc dù không muốn quên nhưng cũng phải quên
Có những thứ rõ ràng là đã quên nhưng sao nhắc lại thì lại đau
Có những lúc cảm thấy rất mệt mỏi nhưng lại cố chấp tiếp tục
Mọi thứ cứ như vậy.....
Và ....cho đến cuối cùng cũng phải học cách quên.
Mưa vẫn là mưa đấy thôi
- Mưa vẫn lặng lẽ rơi...
- Nỗi nhớ ai chẳng thể nào vơi
- Mưa im lặng giữa dòng đời hối hả
- Em vội vã đi tìm những ký ức bị đánh rơi.
Bốn cảm giác đau nhất của con người!
Thấy buồn mà không khóc được …
Thấy nhớ nhưng không thể nói ra …
Thấy cô đơn mà không ai bên cạnh …
Thấy đau mà vẫn phải mỉm cười …
Bạn đã trải qua bao nhiêu cảm giác rồi?
Nước dâng sóng cuộn dập dềnh
Bóng ai gầy yếu lênh đênh giữa thuyền
Mưa sa gió cuốn chẳng yên
Thuyền ai một mưc đâm xuyên bão bùng
Mặc kệ gió rét trời hung
Bóng người gầy yếu chẳng lung mái chèo
Đường mưu sinh lắm cheo leo
Nhưng trong thuyền ấy chẳng nghèo yêu thương
Hy sinh-mẫu tình phi thường
Âm thầm nuốt đắng, nhịn nhường ngọt thơm
Dành một chiếc áo, bát cơm
Bầy con hạnh phúc sáng hôm tối ngày
Nhờ mẹ, con có hôm nay
Cảm ơn mẹ đã nuôi dạy thương yêu
Mẹ là ngọn gió hiu hiu
Lời ca êm ả, đều đều ru con
Mẹ là đèn chiếu lối mòn
Chẳng sợ lạc bước giữa non giữa rừng
Trên đời có mấy tình thương
Chẳng bằng một góc tình thương mẹ hiền...
-24/6/2022-

Reactions: Jodie Doyle