Tình yêu duy nhất, mãnh liệt nhất của tôi hiện tại cũng đã phản bội tình yêu của tôi. Tôi không thể yêu ai vì thế tôi yêu Arsenal. Xem họ thi đấu mỗi tuần là niềm vui nhưng vì đồng tiền họ đã chối bỏ đi tất cả?? Làm ơn hãy dừng lại.
Chúng ta đang cố gắng để trở nên lười biếng?? Chúng ta học tập chăm chỉ để không phải làm những công việc nặng nhọc?? Máy móc sẽ thay thế chúng ta làm việc, còn chúng ta chỉ việc ngồi một chỗ và điều khiển??. Nếu có kiếp sau, nếu vẫn được làm người hãy cho tôi được sinh ra trước thế kỷ này.
Cũng đã.. từ lâu....trong lòng không có aiiiiii
U mê.. càng sai...bông hồng gai xước tayyyyy
Sương đêm.. lạnh vai...mong màn đêm lướt qua...thật mauuu
Mang theo buồn đau...để đưa tôi về nơi...
Truyện Tiếng va chạm cuối cùng bị ăn gậy kiểm duyệt, thôi thì cũng không trách diễn đàn, có lẽ do mình không đọc kỹ nội quy. Hứng thú sáng tác bị tuột dốc không phanh, nay gấp rút viết truyện Sáng tạo trong lề lối để tranh giải như dự định ban đầu.
Khi viết mình luôn tin rằng: Can đảm nhìn vào nơi tăm tối mới biết cái gì là ánh sáng đích thực. Với quan điểm đó chắc truyện của mình từ giờ sẽ ăn gậy dài dài..
"Nhiệm vụ của nhà văn không phải nói điều ai cũng nói được, mà là nói điều chúng ta không thể nói ra." - Anaïs Nin

Reactions: Linh Yumi