Bạn được thiendianhan mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
thiendianhan

Tường nhà Hoạt động Bài đăng Thông tin

  • ok bạn để mình sửa lại, cảm ơn bạn. Nếu cần bạn xóa cả topic này đi cũng được, vì mình loay hoay cả chiều đến giờ mà sửa không xong cái lỗi này nên mới hỏi.
    Serena Azure
    Serena Azure
    Không sao ạ, mình hiểu cảm giác của bạn. Nhưng vì lỗi này có thể nhờ các mod (có nick màu xanh dương nhạt) giúp đỡ kiểm tra nên không cần thiết tạo một chủ đề mới.
    thiendianhan
    thiendianhan
    ở chương đầu tiên
    Serena Azure
    Serena Azure
    Bạn thiếu một dấu ngoặc kép ở phía trước đoạn này: Đầu Trâu, Mặt Ngựa các ngươi có biết các ngươi vừa gây ra hậu quả gì không hả ".
    Vì vậy nên dấu ngoặc kép ở lời thoại phía sau bị lệch hết. Sau này bạn có thể vào tường các bạn có nick màu xanh dương nhạt để nhờ giúp đỡ, vui lòng không tạo topic như vừa rồi. Mình xin phép di chuyển topic đó sang nơi khác ạ.
    Dấu chấm câu ở phía trong dấu ngoặc kép, ví dụ như: "Không." mới đúng nha.
  • Đang tải…
  • Đang tải…
  • Đang tải…

Tìm thành viên

Nhật ký mới nhất

  • Năm nào cũng vậy, cứ đến tháng Chạp là tôi lại nghe khắp nơi rộn ràng câu hỏi quen thuộc: "Mua được vé tàu Tết chưa?"

    Nghe tưởng nhẹ tênh, nhưng với người xa quê, câu hỏi ấy khiến tim khẽ nhói. Vì có vé là có Tết, là chắc chắn được về nhà. Còn chưa có.. Thì lòng cứ bồn chồn như ngồi trên chảo lửa. Tôi nhớ có lần anh bạn ở Sài Gòn canh vé suốt ba ngày mà vẫn trượt, chỉ biết cười:

    "Giờ tao ước làm con mèo để chui vào balo ai đó mà về quê."

    Câu nói khiến cả bàn cười, nhưng ai cũng hiểu, Tết mà không được về, buồn lắm. Ngày nhỏ, tôi mơ được đi tàu một lần. Giờ đi quen rồi, nhưng mỗi lần tàu rời ga, lòng vẫn bồi hồi. Ngồi nhìn những cánh đồng trôi qua, nghe tiếng bánh sắt "lạch cạch.. Lạch cạch..", thấy như mình đang trôi ngược về tuổi thơ.

    Giờ đây, mua vé tàu Tết không còn là cuộc chiến chen chúc. Chỉ cần vài thao tác trên điện thoại, người ở xa như Nhơn Châu, Gia Lai cũng dễ dàng đặt vé, thanh toán, nhận vé điện tử trong vài phút. Không cần xếp hàng, không cần chui balo ai nữa!

    Một tấm vé nhỏ, nhưng đủ để nối gần hai đầu nỗi nhớ. Khi tàu dừng ở ga cuối, chỉ cần thấy nồi bánh chưng nghi ngút khói và nụ cười người thân ngoài sân - là biết, mình đã thật sự về nhà.
  • Tiên Hiệp - Nữ Chủ Bị Ta Xé Rách Mặt Rồi - Hoa Nguyệt Phụng Chương 25: Gặp gỡ Huyền U ma tôn/ Nữ chủ bị ta xé rách mặt rồi
  • Thanh Trắc Nguyễn Văn Hoa Nguyệt Phụng Thanh Trắc Nguyễn Văn wrote on Hoa Nguyệt Phụng's profile.
    Cảm ơn Hoa Nguyệt Phụng đã bão like, đã đẩy 5 bài của Phụng lên Top
  • Back