Sáng nay "giật mình" khi được @iam. Wonwoo đã bão Like; và cũng cảm ơn @Chì Đen lúc nào cũng ưu ái mình. Tks tất cả những bạn đã vào đọc truyện của mình. Love All.
Mình thì không có tham vọng viết Tiểu thuyết, chỉ đủ can đảm viết những gì đó ngắn ngắn chừng 1.500 chữ với những câu chuyện nho nhỏ, có cảm xúc. Bởi mình quan niệm, mình viết vì yêu thích - chứ không phải để tung hô, để làm "đại sự" Nobel Nobét gì đó; và mình viết cho mình (trước hết), rồi nếu có ai đọc thì vui hơn một chút, chứ chẳng cần câu like câu view chi cho phiền phức. "Huân" có lẽ là Truyện ngắn dài nhất từ trước đến giờ mình viết (gần 10 ngàn chữ). Cũng vất vả lắm chứ không dễ. Rảnh vào đọc nha bạn mình: Đam Mỹ - Huân - Dương
Thời gian mình dành để tập tành lưu giữ những sáng tác, những bài viết trên kênh Youtube "Dương Kể Chuyện". Mình tin hữu xạ tự nhiên hương - à, lấy câu này thôi chứ không nói mình thơm nha. Rảnh vào nghe nha: Dương Kể Chuyện
Giao diện mới bỏ luôn thư mục TÔI rồi phải không @Admin? Nên giữ lại thư mục này để vào thẳng danh sách bài đăng của mình. Chứ như hiện tại vào Nội dung trong Tài khoản, nó lẫn lộn cả Nhật ký, Bình luận.. Muốn tìm bài cũ rất khó. Còn nữa, cũng không còn công cụ xổ bài 20, 30, 50 bài đăng. Sao thế ạ?
Nước dâng sóng cuộn dập dềnh
Bóng ai gầy yếu lênh đênh giữa thuyền
Mưa sa gió cuốn chẳng yên
Thuyền ai một mưc đâm xuyên bão bùng
Mặc kệ gió rét trời hung
Bóng người gầy yếu chẳng lung mái chèo
Đường mưu sinh lắm cheo leo
Nhưng trong thuyền ấy chẳng nghèo yêu thương
Hy sinh-mẫu tình phi thường
Âm thầm nuốt đắng, nhịn nhường ngọt thơm
Dành một chiếc áo, bát cơm
Bầy con hạnh phúc sáng hôm tối ngày
Nhờ mẹ, con có hôm nay
Cảm ơn mẹ đã nuôi dạy thương yêu
Mẹ là ngọn gió hiu hiu
Lời ca êm ả, đều đều ru con
Mẹ là đèn chiếu lối mòn
Chẳng sợ lạc bước giữa non giữa rừng
Trên đời có mấy tình thương
Chẳng bằng một góc tình thương mẹ hiền...
-24/6/2022-

Reactions: Can Qua