Tâm vốn đã không được trọn vẹn Nay chỉ còn vẻn vẹn tí con con Vốn muốn dời non và lấp biển Nhưng rồi kẻ tiêu khiển chính là ta Đi đi hãy đi đừng quay lại Cho ta hi vọng rồi lại bỏ ta Có lẽ ta vốn đã rẻ mạt Từ nay tâm quyết hóa mưa sa