Bạn được Lynami mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
524 ❤︎ Bài viết: 158 Tìm chủ đề
Bạn thân yêu! Bạn cũng giống như mình vậy.. nhưng đó là mình từ rất lâu rồi, giờ mình đang rất vui vẻ và hài lòng về những thứ mình có..

Tại sao?

Bạn à, bạn không cần phải nghe bất cư thứ gì từ xung quanh cả. Dù bạn có kêu cứu, người khác có vô bình luận nhiệt tình cũng sẽ không thay đổi được vì tất cả là nằm ở chính bạn!

Bạn đang giơ tay kêu gọi sự giúp đỡ và bạn sẽ không bao giờ giải quyết được vấn đề. Mari Tamagaqa - Tác giả của cuốn sách "Mặc kệ thiên hạ" đã từng nói: "Việc xoa diệu lúc nào cũng khiến bạn tự trách bản thân hơn mà thôi". Thay vì như vậy, hãy tự tìm ra nguồn cơn và giải quyết nó, khi cảm giác bất lực đến là khi đó bạn có cơ hội đóng cửa phòng lại và suy nghĩ về bản thân nhiều hơn, tại sao bạn lại không thử?

Và sau khi tìm ra rồi, hãy thử cân bằng mọi thứ xung quanh bạn. Nghĩa là học những môn ở trường kết hợp với những điều mà bạn thích, giảm học thêm ở trường lại vì nó chỉ khiến bạn ngày càng mệt mỏi và không có động lực hơn, hảy tự học. Bạn không cần phải giỏi nhất nhưng chỉ vừa đủ cho những môn mà bạn không thích và xuất sắc ở những thứ mà bạn đam mê!

Không ai có thể hiểu bạn ngay cả những người thân thiết nhất. Từ lúc bạn ở trong bụng mẹ cho tới lúc bạn trưởng thành, người luôn ở bên bạn chính là "Bản thân" cái tôi của bạn. Vì thế, đừng nghe người ta nói, đừng làm tổn thương chính bạn, hãy làm những điều bạn thích và bạn sẽ có điều tốt đẹp ^^

Hơn ai hết, tôi hiểu bạn vì tôi cũng như vậy!
 
497 ❤︎ Bài viết: 108 Tìm chủ đề
Tham vọng bây giờ bạn có là rất đúng, nhưng giờ không phải lúc ta bộc lộ nó ra, bây giờ thời gian để bạn cảm nhận rằng mình muốn gì và cần gì, cứ làm những việc thậm chí ta sẽ vấp ngã nhưng hãy biết rút kinh nghiệm cho bản thân mình, rồi bạn sẽ biết bạn nên làm gì và mục tiêu bạn sẽ xác định rõ hơn. Còn về bố mẹ ép bạn quá trong việc học vậy bạn hãy cho họ 1 sự tin tưởng vào kiến thức bạn có trong đầu bạn đủ tự tin để thi cấp 3 rồi bán ẽ nhận được sự thoải mái hòa đồng chơi với các bạn của mình nhé!

Mình có 1 người bạn, có lẽ mình chơi rất thân với nó hai đứa ở rất gần nhà nó có thể thoải mái chia sẻ với nó còn ở bên nó mình có thể thỏa mãn được bộ lộ cái tính khí thất thường của mình, mình đã rất cố gắng kìm nén sự ích kỷ của mình, vì khi thấy nó học giỏi hơn môn mà hai đứa đấu tranh từng ngày 1, môn toán, không biết tình bạn có thể kéo dàu không

Đó là lý do tham vọng mình luôn nghĩ là xấu
 
138 ❤︎ Bài viết: 2 Tìm chủ đề
Mình có 1 người bạn, có lẽ mình chơi rất thân với nó hai đứa ở rất gần nhà nó có thể thoải mái chia sẻ với nó còn ở bên nó mình có thể thỏa mãn được bộ lộ cái tính khí thất thường của mình, mình đã rất cố gắng kìm nén sự ích kỷ của mình, vì khi thấy nó học giỏi hơn môn mà hai đứa đấu tranh từng ngày 1, môn toán, không biết tình bạn có thể kéo dàu không

Đó là lý do tham vọng mình luôn nghĩ là xấu

Các bạn ganh đua trong học tập không có gì xấu cả, khiến bạn thêm giỏi thôi, nhưng nếu bạn vì đó biến thành sự ích kỉ đố kị với người bạn thân đó thì bạn nên suy nghĩ lại vì mình với nó là bạn thân nó tốt với bạn thì nếu nó giỏi hơn bạn nếu bạn không biết bạn nhờ nó chỉ cho gạt cái tôi của bản thân đi, nếu bạn cứ đố kị với nó thì mình nghĩ tình bạn của bạn sẽ mất đó, tình bạn đang đẹp thì hãy bảo vệ chân trọng nó nhé

Suy nghĩ thoáng ra

Có thể bạn đang nghĩ người khác so sánh bạn với nó nên bạn mới đố kị với nó nhưng không phải đâu không ai đang bàn tán về bạn đâu.. (mình nghĩ như vậy không biết đúng không) hihi
 
24 ❤︎ Bài viết: 3 Tìm chủ đề
Chào bạn nhỏ ^^

Theo quan điểm của mình, xét về gốc độ tâm sinh lý thì cảm quan của bạn đến thời điểm hiện tại là điều bình thường vì bạn nhỏ đang ở độ "tuổi dạy thì" nhỉ.

Tuổi dạy thì có thể gọi là tuổi "tạo đà".

- Về sinh lý, nếu bạn nhỏ đang khỏe mạnh, phát triển bình thường thì đây là điều tuyệt vời.

- Về tâm lý theo nhận định của mình:

+ Bạn nhỏ đang dần độc lập với gia đình: Bạn nhỏ đã bắt đầu có suy nghĩ riêng về bản thân và thế giới quan sung quanh. Bạn đã bắt đầu nghĩ tới động lực cuộc sống mà trước giờ chưa từng phải lo nghĩ đến nó, thực ra bạn nhỏ đang tìm kiếm phương tiện để khẳng định mình. Nếu suy nghĩ tích cực thì đó là điều tốt thôi, vì bạn đang dần đi tới chính mình trong tương lai. Có thể bạn nhỏ đang bị áp lực về chuyện học hành vậy sao ta không đặc chúng qua một bên (một chúc thôi nhé), cho mình một khoảng lặng, một bản nhạc, một món ăn ngon.. rồi lại trở lại với một "tôi" khác hơn tràn đầy năng lượng và sẵng sàng "chiến".

+ Về tình cảm: Có thể bạn nhỏ đang cảm thấy cô đơn, cần ai đó quan tâm mình, hiểu mình. Đôi lúc chúng ta nên tâm sự với một ai đó để "nhẹ lòng" nhưng có thể bạn nhỏ cảm thấy cha mẹ không phải là đối tượng vậy bạn bè thì sao? Hay đơn giản chỉ là hát vu vơ một bài hát yêu thích.. Thực ra cha và mẹ là người đàng ông và người phụ nữ yêu thương chúng ta nhất, đừng ngại mà hãy tìm cơ hội chia sẽ với họ vì trước khi có bạn nhỏ là con họ củng từng trãi qua thời niên thiếu.

Tóm lại: Tất cả những gì bạn nhỏ cảm nhận bây giờ chỉ là khởi đầu của một "con người trong bạn", vì thế nó ở đây rồi, không cần tìm kiếm đâu xa mà hảy yêu thương nhiều hơn chính bản thân mình và mọi người xung quanh vì có đôi lúc cảm giác mất đi một ai đó nó khủng khiếp hơn là đánh mất chính mình. Cơ hội đã ở trong tay hãy dũng cảm "chiến đấu" để bước xa hơn vì bạn "đặt biệt".

Hảy vui vì mọi sự của bạn nhỏ đều bình an. Ngủ đủ giất để có tinh thần bạn nhé!
 
Chỉnh sửa cuối:
6,468 ❤︎ Bài viết: 560 Tìm chủ đề
Thi vào cấp ba ác liệt lắm. Chị từng trải qua rồi, và vòng tuần hoàn ăn- ngủ- học cũng từng là thời gian biểu của chị. Chị thực sự không nhớ rõ lúc đó làm thế nào lại có thể quyết tâm đến thế, nhưng chị muốn chia sẻ với em đôi chút coi như là tạo động lực nhé! Em hãy đăng kí thi vào trường em muốn học, hoặc thậm chí là thử sức với trường Chuyên của tỉnh (nếu em thực sự có nguyện vọng sẽ học tập tại đó). Khi chán nản, hãy nhớ đến mục tiêu của mình, hãy ghi tên trường em muốn đỗ vào bàn học để tạo động lực. Khi học toán, chị nghe nhạc để tránh nhàm chán, khi học anh thì thay vì học từ mới một cách thụ động, chị lên mạng nghe một vài chương trình khá bổ ích, ví dụ như ted. Học văn là sở trường nên chị khá tập trung, và nhớ là đừng học thuộc như một chú vẹt nhé! Hãy nhớ ý chính và biết triển khai thành ý nhỏ thôi! Học thuộc lâu và không hiệu quả. Trong thời gian này, tập trung một chút, nghĩ đến mai sau, khi ôn thi xong, đỗ đạt rồi sẽ được thỏa sức vẫy vùng, đừng để khi biết kết quả lại thất vọng, bố mẹ la rầy thì chẳng khác nào là địa ngục. Lấy tương lai vui sướng làm động lực đi em nhé!
 
63 ❤︎ Bài viết: 10 Tìm chủ đề
*vno 18*Mình cảm thấy mình cũng khá giống bạn về vấn đề này nha.

1. Theo mình nghĩ, thì cái này có lẽ là áp lực thi cử, vả lại cậu cũng đừng quá nghĩ nhiều về việc ba mẹ đặt ra cho mình, với lại không có chuyện gì mà không thể tìm ra cả, cậu hãy cố gắng, thử nhiều cách khác nhau, lần nào cậu cũng hãy nỗ lực hết mình, đời người mà, chắc chắn cậu có thể tìm ra những gì cậu đang mong muốn thôi, đừng vội nản chí hay là bỏ mặc nó, đùng vội muốn sống muốn chết như vậy. Cuộc sống này sinh ra rất có ý nghĩa, có thể là bây giờ cậu chưa tìm thấy, nhưng đến một ngày nó sẽ tự động tìm đến cậu mà thôi.

2. Còn về vấn đề này, thì cậu cũng đừng quá ép bản thân, tính cách của cậu đã như vậy rồi, có lẽ đôi khi cậu sẽ cảm thấy những gì mình làm ra hay nói ra chưa đúng với cái điều mà cậu mong đợi cho lắm. Không có gì phải gượng ép hết, cậu cứ là cậu, cậu cảm thấy là chính bản thân mình vui là được, đừng sông giả tạo rồi đánh mất đi bản thân mình ^^ mong cậu có thể vui vẻ và tìm kiếm được những gì cậu mong muốn nhé ^^
 
310 ❤︎ Bài viết: 24 Tìm chủ đề
Em đang bế tắc thật sự, chẳng biết tại sao mình phải sống nữa? Kiểu chán trường không có ước mơ, không có việc phải làm, quy tình diễn ra hàng ngày của 1 học sinh ôn thi cấp 3 chỉ có 3 từ ăn, ngủ và học, có 1 lúc định giải trí cho khuây khỏa lại bị nói là suốt ngày thế này, lười biếng thế kia, sau này làm sao mà sống, nhưng nếu không có mục tiêu sống thì cũng chẳng ra cuộc sống, cảm giác như là đến phút chót cuộc đời rồi mới hiểu cuộc sống mình đã sống chẳng có chủ đích giống như chẳng mang não người vậy, lúc đó sẽ tuyệt vọng ham sống biết bao, để làm lại 1 lần nhưng không được nữa rồi, em không muốn trải qua cảm giác ấy

1) năm nay thật sự là thời khắc quan trọng đáng lẽ nên dốc lực vào ôn thi để chuyển cấp, nhưng em lại nghĩ thi đỗ rồi thì sao, thì làm gì, hay lại tiếp tục theo khuôn khổ bố mẹ đặt ra, em không muốn như thế, nhưng không hiểu sao không có cách nào tìm ra con đường cho mình, tìm ra mục tiêu cho mình, để đi tiếp

2) em là mọt con người hơi hâm hâm, ít nói lì lợm, nhưng em rất thích 1 không khí vui vẻ lạc quan, thích những câu bông đùa giữa những người bạn không khí đó thật ấm áp, em đã cố thử nhiều lần, nói chuyện với mọi người nhưng cảm giác đó thật sự không đúng với những gì em mong muốn

Mong mọi người tư vấn giúp em hai chuyện này với

Nói bạn biết đấy cũng là cảm giác và suy nghĩ của mình, mình cũng đang chuẩn bị thi đây. Gia đình mình thì không đủ điều kiện nên mình không biết có học tiewps không hay đi làm. Nhưng theo mình, bạn cứ học hết sức cố gắng hết mình. Vì giai đoạn nay ai cũng từng nghĩ như bạn nhưng bạn sẽ cảm thấy hối tiếc hay đúng hơn là hối hận khi mình không thể học đàng hoàng. Cứ cố hết mình nếu điểm cai càng tốt, nếu không cũng chẳng sao, mình cũng có thể đi làm mà.

Còn việc bạn bè thì tùy người bạn à, mình không thể hay đổi tính cách của người khác được, chỉ cần bạn thân thiện vui vẻ thì vui vẻ sẽ đến với bạn. Với lại có lẽ các bạn ấy cũng đang bận chuẩn bị cho cuộc đời mình đấy bạn, nên có lẽ họ sẽ ít để tâm tới những trò đùa.. Mà tập trung ôn luyên.
 
64 ❤︎ Bài viết: 7 Tìm chủ đề
Bạn này! Có lẽ chúng mình bằng tuổi nhỉ?

Hiện trạng của tớ bây giờ cũng không khác cậu là bao khi mà chỉ còn vài tháng nữa là phải thi chuyển cấp. Thật sự là đối với những cô bé 14, 15 như tụi mình đây thì điều đó là rất là áp lực, chỉ muốn chết quách luôn cho rồi. Nhưng cậu có nghĩ tới cái khoảnh khắc nằm trên giường bệnh và chỉ tha thiết được sống 1 lần không? Mỗi người chỉ có 1 lần sống vì vậy hãy lạc quan lên. Bản thân tớ cũng từng 1 thời bị stress - lúc đấy tớ cứ nghĩ mình chắc điên mất. Thậm chí mình từng lên mạng tra "làm thế nào để chết 1 cách dễ dàng?". Không tin phải không? Nhưng sự thật nó lại là như thế! Lúc đấy tớ mới có lớp 3 thôi.. Áp lực từ gia đình, thầy cô, bạn bè - mọi thứ xung quanh đều khiến tớ mệt mỏi. Mẹ tớ còn bảo chắc phải cho tớ vào viện tâm thần nữa ấy!

Thì có 1 hôm, ông nội tớ khi ấy đang nằm trên giường bệnh. Bình thường ông rất thương tớ nên mặc dù ông đã không thể dậy nổii nhưng vẫn gắng nói chuyện với tớ. Ông nói rất nhiều. Sau cùng tớ mơi hiểu được ra lời ông nói. Thực sự là khi mình đang phải đối diện với cái chết rồi mới nhận ra cuộc đời này còn rất nhiều thứ để luyến tiếc, còn rất nhiều thứ đáng để ta sống.

Tớ hi vọng khi cậu đọc được những dòng này rồi thì hãy lạc quan lên nhé! Áp lực ai mà chẳng đã từng gặp qua, chỉ là sớm hay muộn và cách bạn đón nhận nó như thế nào mà thôi!
 
36 ❤︎ Bài viết: 14 Tìm chủ đề
Em đang bế tắc thật sự, chẳng biết tại sao mình phải sống nữa? Kiểu chán trường không có ước mơ, không có việc phải làm, quy tình diễn ra hàng ngày của 1 học sinh ôn thi cấp 3 chỉ có 3 từ ăn, ngủ và học, có 1 lúc định giải trí cho khuây khỏa lại bị nói là suốt ngày thế này, lười biếng thế kia, sau này làm sao mà sống, nhưng nếu không có mục tiêu sống thì cũng chẳng ra cuộc sống, cảm giác như là đến phút chót cuộc đời rồi mới hiểu cuộc sống mình đã sống chẳng có chủ đích giống như chẳng mang não người vậy, lúc đó sẽ tuyệt vọng ham sống biết bao, để làm lại 1 lần nhưng không được nữa rồi, em không muốn trải qua cảm giác ấy

1) năm nay thật sự là thời khắc quan trọng đáng lẽ nên dốc lực vào ôn thi để chuyển cấp, nhưng em lại nghĩ thi đỗ rồi thì sao, thì làm gì, hay lại tiếp tục theo khuôn khổ bố mẹ đặt ra, em không muốn như thế, nhưng không hiểu sao không có cách nào tìm ra con đường cho mình, tìm ra mục tiêu cho mình, để đi tiếp

2) em là mọt con người hơi hâm hâm, ít nói lì lợm, nhưng em rất thích 1 không khí vui vẻ lạc quan, thích những câu bông đùa giữa những người bạn không khí đó thật ấm áp, em đã cố thử nhiều lần, nói chuyện với mọi người nhưng cảm giác đó thật sự không đúng với những gì em mong muốn

Mong mọi người tư vấn giúp em hai chuyện này với

Thực tế mình nghĩ như thế này chính bản thân mình cũng không biết đam mê thực sự trong mình là gì đôi khi mình ngó lơ mọi thứ xung quanh và tự hỏi học giỏi để làm gì mà không biết ước mơ của mình sẽ ra sao nhưng học là con đường ngắn nhất dẫn đến thành công có thể một cái duyên nào đõ sẽ đến với bạn khi bạn làm quen tiếp xúc với một môi trường mới nào đó. Còn những người nói, chỉ trích cho chúng ta thì họ có làm được gì cho ta hay không có cho ta tiền hay không hay chỉ biết nói, nếu ở tình trạng đó họ sẽ như nào hay cũng như chúng ta. Vì thế hay cứ gạt hết ra 1 bên, ngồi yên 1 chút và hãy nghĩ tích cực rằng ông trời không bất công với 1 ai mất nọ được kia không phải tự nhiên mà bố mẹ lại muốn bạn vào trường tốt. Có những người thực sự cần nhưng lại không có được, vì vậy bạn có ai hâm mộ thì hãy nghĩ đến người đó làm động lực rồi tự khắc sẽ thoái mái hơn thôi, lên cấp 3 sẽ làm quen thầy cô, bạn bè mới có nhiều điều, hoạt động mở rộng tầm mắt ta hơn. Cố lên rồi đến khi bạn vượt qua sẽ thấy nhẹ nhõm nhường nào may mắn hơn bao người, thật ra để tìm được thứ mình thực sự khao khát là cả 1 trải nghiệm đó. Buồn sẽ không được lâu và vui cũng vậy. Fighting!
 
15,373 ❤︎ Bài viết: 6269 Tìm chủ đề
Mình của một năm về trước cũng đã từng giống như bạn vậy, thậm chí còn tệ hơn nữa á chứ.

- Năm lớp 12 mình là đứa chuyên của ban xã hội, mọi người thì nghĩ mình học giỏi thế thành tích ổn lại thì thi Đại học có gì bận tâm nhưng bản thân mình thật sự rất nản có một số thành kiến là ban xã hội luôn dễ hơn nhiều so với ban tự nhiên các thứ, điều đó đôi lúc làm mình thật sự nản. Mình lúc đó ngoài biết bản thân giỏi bên xã hội thì mọi thứ rất chi là mông lung, kiểu lúc đầu mình quyết tâm vào ngành luật trường Kiểm sát sau một hồi phong ba cũng là luật nhưng luật Nội Vụ.

Khi biết điểm thi thì mình đăng ký bao nguyện vọng đủ cả và cái kết không ngờ mình lại học Thanh tra Nội vụ. Là thế á, trường chọn mình, ngành chọn mình á; mình ở miền Trung và Trường Nội vụ không đi tuyển sinh mà chỉ dán thông báo ở trước cổng thôi.

Nhưng hiện tại mình cảm thấy không tệ lắm, môi trường Đại học này không quá buồn chán như mình nghĩ, dù học những ngành khô khan nhưng bạn bè hay anh chị khóa trên bọn mình khá chi yêu đời. Nhưng mình mong bạn không như mình nhất là tình hình hiện tại không biết kỳ thi ra sao, mình may mắn có thể dung hòa được môi trường mới.

Mình mong hiện tại bạn biết mình thích gì và điều đó thực tế mà bạn cũng phải đủ khả năng thực hiện: Bạn thích nhưng ra trường tỷ lệ xin việc phải khả quan và đơn giản bạn đủ điều kiện để theo đuổi.

- Còn điều thứ hai thì cuộc sống không thể nào chu toàn, bạn có thể quen nhiều nhưng quen kiểu nào; phải phân biệt ai quen xã giao, ai là người bạn tin tưởng mà dám say bất tỉnh nhân sự khi có người đó..

Trân trọng những ngày tháng cấp ba đi bạn, nó trôi qua nhanh lắm sau này mỗi người một nơi thì càng khó khăn, nếu có thể hãy chọn trường có bạn học cùng hoặc ít nhất là một thành phố; không vì điều gì cả chỉ là lúc khó khăn giúp bạn biết ở nơi này có người bạn đã từng quen.
 
169 ❤︎ Bài viết: 7 Tìm chủ đề
bạn biết không, một thời mình cũng như vậy đấy. Mình cũng vô vọng và không có động lực sống như bạn sau rồi mình nhận ra: Nếu bản thân họ có thể sống một cách tươi đẹp thì bản thân mình cũng không có lý do gì để buông bỏ. Động lực sống ở sự quyết tâm trong trái tim bạn, có người sẽ nhanh chóng nhận ra nó còn có người lại cần một ai đó ở bên, chung quy lại nếu không tìm thấy động lực trong tim mình hãy chia sẻ cho người thân của bạn cũng có thể là bọn mình, chúng ta sẽ cùng vượt qua mọi buồn khổ và lấy lại được niềm vui cuộc sống. An Lành nhé!
 
1,103 ❤︎ Bài viết: 91 Tìm chủ đề
Vì cuộc sống này bạn chỉ được chọn 2 trường hợp: Hoặc nghĩ tích cực, hoặc nghĩ tiêu cực.

Nghĩ theo chiều nào là sự tự do lựa chọn của bạn, bạn nhớ nhé!

Tất cả mọi người đều có sự tự do lựa chọn. Tôi cũng vậy, bố mẹ bạn cũng vậy, những người ngoài kia cũng vậy và đương nhiên bạn cũng vậy.

Vậy khi chúng ta có sự tự do lựa chọn chúng ta sẽ làm gì đây?

Hãy hỏi bản thân, ngoài kia có biết bao nhiêu điều tệ hại và cũng có biết bao nhiêu điều tốt đẹp! Chúng vẫn luôn song song tồn tại từ ngày này qua ngày khác, từ tháng này qua tháng khác, từ năm này qua năm khác.

Bạn đừng tự trách bản thân mình nhiều quá. Tôi thấy bạn rất trưởng thành! Đã đến lúc bạn nhìn thấy rõ bản chất sự đa màu của cuộc sống này. Có lẽ bố mẹ bạn có ý tốt nhưng không đủ tâm lý và tinh tế để truyền đạt. Cuối cùng những tâm ý tốt đẹp lại được hành động trông tồi tệ, xấu xa. Dù sao đi chăng nữa, thì bố mẹ của mình cũng có vài điều đúng, có phải không?

Đã đến lúc bạn cần học cho bản thân mình 2 chữ "tự lập".

Có một điều đáng buồn đó là, các ông bố bà mẹ phương Đông đã quá bao bọc con cái, không cho con cái vấp ngã!

Và hệ quả là, đến năm lớp 12, hay 30 tuổi thì bạn vẫn vô cùng mông lung và hoang mang giữa cuộc đời này.

Vì không được chuẩn bị sự tự lập khi từ thời thơ ấu, rồi đến một ngày đứng giữa các sự lựa chọn, tâm trạng hoang mang vô độ là hoàn toàn hợp lý. Không có gì là bất bình thường cả.

Có một sự thật đáng buồn là bạn có kiến thức cuộc sống (kĩ năng mềm) quá yếu. Đó là điểm yếu chí mạng của bạn bây giờ! Tuy nhiên, mọi thứ đều có thể thay đổi một khi bạn muốn. Và bạn cần thời gian cho sự thay đổi lớn lao đó.

Mọi sự thay đổi chưa bao giờ là dễ! Nhưng hãy nhớ rằng, cái gì cũng được bắt đầu từ đơn giản tới phức tạp, từ dễ tới khó vậy nên hãy từ từ, chậm mà chắc, không đi đâu mà vội mà vàng, bởi từ giờ trở đi bạn cần học sự trưởng thành, nhìn ra thế giới ngoài kia và thấy cuộc sống này thật rộng lớn và nhiều cơ hội và cũng nhiều thử thách!

Người thành công là người không bao giờ bỏ cuộc.

Chặng đường cuộc đời này sẽ vô cùng gian nan và nhiều chông gai! Tuy nhiên, trên hành trình đó, bạn có thể nghỉ ngơi, tận hưởng vẻ đẹp cuộc sống, kết nối con người với con người. Và bạn không một mình!

Từ hôm nay, hãy bắt đầu lên kế hoạch cho hành trình cuộc đời của mình. Trông ngố tàu, ngốc nghếch, thơ dại? Không sao cả! Đó là kế hoạch của cuộc đời bạn, dù ai nói như nào đi nữa, đó vẫn là công sức của bạn. Hãy tự hào về nó!

Rồi bạn sẽ nhận ra cuộc đời này không giống như trong truyện tranh, truyện cổ tích bạn đã đọc.

Cuộc sống của mỗi người, mỗi khác, không ai giống ai! Có người giàu, có người nghèo; có người lành lặn, có người tàn tật; có người xấu xí, có người xinh xắn; có người da trắng, có người da đen, có người da màu.

Và rồi bạn sẽ nhận ra đi so sánh với người khác là tự coi thường những giá trị bản thân!

Bằng đó năm trong cuộc sống của bạn, chẳng lẽ không có 1 thứ gì của bản thân để bạn tự hào sao?

Bạn nghĩ người ngoài kia là hoàn hảo ư? Không phải vậy đâu.

Tất cả mọi người đều có điểm mạnh, điểm khuyết. Họ chỉ đang cố gắng tu sửa bản thân họ để tốt hơn mỗi ngày mà thôi.

Tôi cũng giống thế. Và bạn cũng giống thế.

Hãy tự tin lên! Bằng cách nào nhỉ? Hãy trân trọng cuộc sống của mình vì bạn có những thứ tôi không có, người ngoài kia không có và ngược lại. Hãy làm mọi thứ bởi nó nằm trong khả năng của bạn và hãy tự hào về nó.

Chúng ta ở đây là để bổ trợ, trao đổi với nhau. Mọi người là công bằng và bình đẳng.

Việc học là vô cùng cần thiết, và chúng ta phải học cả đời!

Học kiến thức văn hóa, học kiến thức cuộc sống, học đối đãi giữa con người với con người, học coi trọng tự nhiên, và rất nhiều nhiều những thứ khác nữa..

Nếu bạn thích học văn hóa hãy nỗ lực học văn hóa bởi mai này ra đời nó sẽ bổ trợ cho cuộc đời sau này của bạn rất nhiều. Không biết chữ, biết ít kiến thức sẽ rất khổ.

Nếu muốn đi học đại học, hay cao đẳng, hay đi làm.. thì hãy nhớ rằng sau 18 tuổi, chúng ta phải học trở thành một người độc lập, suy nghĩ cẩn trọng và chịu trách nhiệm cho mọi hành động của chúng ta. Dù nông nổi hay chín chắn.

Chúng ta phải học cách tự giác, tự tìm tòi, nghiên cứu và tự giác!

Bởi chúng ta đã đủ tuổi để chịu trách nhiệm hình sự!

Tôi đã học đại học, và nếu bạn có ý định này hãy nghe một vài lời khuyên của tôi sau đây: Ở giảng đường đại học, giảng viên chỉ là người hướng dẫn, họ không có nghĩa vụ và trách nhiệm chỉ bảo tận tình chân tơ kẽ tóc cho bạn. Hãy tự tìm tòi, tự nỗ lực, phải tự giác bởi bạn đã lớn! Sẽ không được nâng niu, ấp ôm như trước 18 tuổi đâu (thời học sinh cở sở, phổ thông).

Càng tự giác, càng tự lập bạn càng có nhiều lợi thế sau này, cho cuộc đời của bạn! Nhớ nhé!

Nếu chọn lựa việc học hãy nghiêm túc với nó, hãy chỉnh tề với nó, bởi dốc một núi tiền vào 4 năm đại học không phải là chuyện đùa! Hãy trân trọng những đồng tiền bởi kiếm ra được tiền rất khó!

Chăm chỉ học tập cũng chưa đủ để nói bạn sẽ ổn. Cuộc đời còn nhiều thử thách, tuy nhiên hãy cứ vững kiến thức ở một vài mảng nhất định đi đã, những kĩ năng khác học sau, cứ dần dần, từ từ! Được cái nào, chắc cú cái đó cái đã.

Hãy quan trọng kĩ năng mềm! Đó là kiến thức cuộc sống, đó là cách đối nhân xử thế, đó là quan tâm tới con người, cuộc sống của chúng ta càng nhiều càng tốt. Bởi bạn không sống một mình! Bạn cùng mọi người cùng sống và tồn tại trên quả địa cầu này! Rồi bạn giỏi giang ra sao, rồi bạn tốt đẹp ra sao thì cuối cùng bạn cũng cần san sẻ, giúp đỡ những người quanh mình mà thôi, đó là sự tất yếu để một xã hội tồn tại và phát triển.

Hãy lạc quan lên nhé. Nhìn cuộc sống bằng con mắt khác đi.

Đã đến lúc phải trưởng thành, tự đứng trên đôi chân của mình rồi. ^^

Chúc may mắn và hạnh phúc nhé.
 
15 ❤︎ Bài viết: 12 Tìm chủ đề
Tôi đã gặp rất nhiều trường hợp giống em.

Có nhiều trường hợp đến gặp tối và đặt những câu hỏi kiểu như: Tại sao tôi lại sống? Tôi tồn tại để làm gì?

Trước hết, tôi nghĩ e nên thử làm các bài trắc nghiệm trên mạng, để xem mình có phải đang gặp trạng thái trầm cảm hay không? Trầm cảm có thể tự hết, nhưng cũng có thể nặng hơn, và nhiều người tự sát khi mất hết động lực sống. Nếu e đã từng nghĩ đến cái chết, hoặc cảm thấy bản thân cô độc, tốt nhất nên đi khám.

Trước khi tìm được động lực, e cần có một mục tiêu, mục tiêu này có thể là của e, hoặc cũng có thể do người khác hướng dẫn e. Tất nhiên là mục tiêu do chính bản thân e mong muốn thì sẽ có nhiều động lực để thực hiện.

Sau khi có mục tiêu, việc tiếp theo cần làm là lập kế hoạch.

Hãy nhớ, yêu cầu sự hỗ trợ nếu cần thiết, rất nhiều vấn đề không thể giải quyết được 1 mình.

Bs Nguyễn Khắc Dũng
 
497 ❤︎ Bài viết: 108 Tìm chủ đề
Thi vào cấp ba ác liệt lắm. Chị từng trải qua rồi, và vòng tuần hoàn ăn- ngủ- học cũng từng là thời gian biểu của chị. Chị thực sự không nhớ rõ lúc đó làm thế nào lại có thể quyết tâm đến thế, nhưng chị muốn chia sẻ với em đôi chút coi như là tạo động lực nhé! Em hãy đăng kí thi vào trường em muốn học, hoặc thậm chí là thử sức với trường Chuyên của tỉnh (nếu em thực sự có nguyện vọng sẽ học tập tại đó). Khi chán nản, hãy nhớ đến mục tiêu của mình, hãy ghi tên trường em muốn đỗ vào bàn học để tạo động lực. Khi học toán, chị nghe nhạc để tránh nhàm chán, khi học anh thì thay vì học từ mới một cách thụ động, chị lên mạng nghe một vài chương trình khá bổ ích, ví dụ như ted. Học văn là sở trường nên chị khá tập trung, và nhớ là đừng học thuộc như một chú vẹt nhé! Hãy nhớ ý chính và biết triển khai thành ý nhỏ thôi! Học thuộc lâu và không hiệu quả. Trong thời gian này, tập trung một chút, nghĩ đến mai sau, khi ôn thi xong, đỗ đạt rồi sẽ được thỏa sức vẫy vùng, đừng để khi biết kết quả lại thất vọng, bố mẹ la rầy thì chẳng khác nào là địa ngục. Lấy tương lai vui sướng làm động lực đi em nhé!

Em hôm nay thi văn khảo sát, và em thấy nát bét quá, không biết phải làm thế nào nữa, chị có thể chỉ em cách để lười văn diễn đạt mềm mại được không ạ, cách nói của em được nhận xét là giống văn nói lủng củng, mọi ng bảo em vt dàn ý ra nhg e cg chẳng biết phải triển khai 1 đề văn như thế nào nữa?
 
2 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Thế bạn hãy đề ra mục tiêu cho bản thân.

Khi thi đậu, bạn có thể tiếp chọn lựa ngành nghề mà bạn yêu thích, để tiếp tục đi về phía trước. Chọn ngành nghề bạn có thể chọn chứ. Bởi bạn có quyền quyết định cuộc sống. Sau khi làm xong việc mà cha mẹ bạn yêu cầu, bạn có thể tạo ra không gian riêng cho mình. Bạn có thể làm những đi shop, hoặc làm những thứ giải trí khác. Nên lạc quan lên nào cô gái.
 
460 ❤︎ Bài viết: 265 Tìm chủ đề
Em hãy cứ nghĩ rằng mình là con người dù sao cũng chỉ được sống một lần sao không sống cho thật xứng đáng còn em bảo là mình chán trường cuộc sống không có động lực sống thì sao không thử một lần làm gì đó thật mới mẻ, thật khác biệt biết đâu em sẽ tìm ra niềm vui, động lực, lí tưởng sống thật sự của mình. Em biết nhà thơ Tố Hữu chứ thời còn trẻ ông vốn cũng là một chàng thiếu niên lông bông, chán trường, mệt mỏi trước cảnh nước mất nhà tan mà mình thì không biết nên làm gì cho phải. Ông hoang mang không biết hướng đi nào mới là đúng đắn để rồi khi ông gặp được ánh sáng của Đảng được Đảng soi đường dẫn lối trở thành một người Đảng viên viết ra tập thơ "Từ ấy". Bây giờ em sắp thi chuyển cấp đây là khoảng thời gian cực kì quan trọng với em được ví như thời cơ ngàn năm có một em hãy tập trung ôn luyện cho kĩ, em yên tâm đi chị luôn tin việc học không bao giờ là thừa cả. Đồng ý không phải ai học xong cũng thành công và trường học thì vẫn hướng dẫn khá nhiều môn lí thuyết đại cương không cần thiết nhưng em phải hiểu trường học là nơi dạy em làm người không chỉ cung cấp tri thức cho em mà còn giáo dục con người em nữa. Song hành với việc học em cũng hãy nhớ nghỉ ngơi giải trí một chút nhé, thử làm một việc gì đó mà mình thích hoặc là mình muốn làm hoặc là một điều gì đó khác biệt mà mình chưa từng làm tất cả sẽ đều mang lại cho em những trải nghiệm riêng biệt đó. Chúc em luôn vui vẻ, học giỏi, sống thật tôt, thật yêu đời nhé.
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back