13,138 ❤︎ Bài viết: 916 Tìm chủ đề
15978 1,528
Kiếm tiền
Góc bình yên đã kiếm được 159780 đ
quan sơn tửu

Trình bày: Đẳng thập yêu quân


山酒

Phiên âm: Guan shan qiu

* * *​


Lời bài hát


我自关山点酒 千秋皆入喉

更有沸雪酌与风云某

我是千里故人 青山应白首

年少犹借银枪逞风流

几载风雪卷刃 朔风同孤昼

瞧得乱世 一般嶙峋瘦

塞外硝烟未断 黄云遍地愁

侥幸红梅久 不曾下枝头

长烟入怀 潦草作运筹

踏过飞沙拔剑斩仇寇

残阳暮火 春风上重楼

乱世烽火不尽长安囚

我自关山点酒 千秋皆入喉

更有沸雪酌与风云某

我是千里故人 青山应白首

年少犹借银枪逞风流

我曾长安走马 十街任斗酒

惊梦照烽火 今宵试新鍪

倘若魂断沙场 不见失地收

谁共谁不朽 金戈亦染锈

天命轻狂 应似孤鸿游

向人世间尽一腹鬼谋

纵意而歌 玉怀斟北斗

河山万里愿与君同守

我自关山点酒 千秋皆入喉

更有沸雪酌与风云某

我是千里故人 青山应白首

年少犹借银枪逞风流

我自关山点酒 千秋皆入喉

更有沸雪酌与风云某

我是千里故人 青山应白首

年少犹借银枪逞风流

Pinyin​


Jǐ Zai Feng Xue Juan rèn,

Shuòfēng Tong Gu Zhou

Qiao Dé luân Shi chù, yībān línxún Shou

Saiwai Xiaoyan Wei Duẩn,

Húang Yun bìandì Chou

Jiǎoxìng Hong Mei jiǔ, bùcéng xìazhī Tou

Zhǎng Yan Ru Huai,

Lǎocǎo xiǎozuò yùnchóu

Tà Fei Sha zhǎn Chou Kou

Cányáng mù huǒ, Chunfeng Shang chóng Lou

Fēnghuǒ compensation Jin Trường An Qiu

Wǒ zì Guanshan diǎn

Jiǔ, qiānqiū Jie ru Hou

Geng yǒu Fei Xue Zhuo yǔ Fengyun mǒu

Wǒ shì qiānlǐ Guren,

Qingshan Ying bái shǒu

Níanshào bạn Jie Yin Qiang Cheng fēnglíu

Wǒ céng cháng'ān zǒumǎ,

Shí jiē rèn dǒujiǔ

Jīng mèng zhào fēnghuǒ,

Jīnxiāo shì xīn móu

Tiānmìng qīngkúang,

Ying Shi Gu Hong Yi Bạn

Xiang rénjiān jǐn guǐ Mou

Zong Yi Er GE, Yu wǎn Zhen běidǒu

Heshan wànlǐ Jun Tong shǒu

Wǒ zì Guanshan diǎn

Jiǔ, qiānqiū Jie ru Hou

Geng yǒu Fei Xue Zhuo yǔ Fengyun mǒu

Wǒ shì qiānlǐ Guren,

Qingshan Ying bái shǒu

Níanshào bạn Jie Yin Qiang Cheng fēnglíu

Wǒ zì Guanshan diǎn

Jiǔ, qiānqiū Jie ru Hou

Geng yǒu Fei Xue Zhuo yǔ Fengyun mǒu

Wǒ shì qiānlǐ Guren,

Qingshan Ying bái shǒu

Níanshào bạn Jie Yin Qiang Cheng fēnglíu.

Lời dịch tiếng Việt​


Ta từ ải Quan Sơn nâng chén rượu

Ngàn thu như muốn trôi hết vào trong cổ họng

Lại còn tuyết sôi hòa cùng mây gió

Ta là cố nhân nghìn dặm

Núi xanh rồi cũng bạc mái đầu

Thuở thiếu niên từng mượn ngọn thương bạc để phóng túng gió mây

Mấy độ phong sương mài lưỡi kiếm

Gió bấc cùng ta trải những ngày cô quạnh

Nhìn loạn thế gầy guộc, xám xịt, hiểm nguy

Ngoài ải khói lửa chưa từng dứt

Mây vàng trải đất nặng đầy sầu khổ

May thay cành mai đỏ bao năm

Vẫn chưa từng chịu rơi xuống đất

Khói dài vào ngực

Vạch vài nét là bày mưu tính kế

Dẫm lên cát bay mà rút kiếm chém thù địch

Tàn dương rực lửa

Gió xuân lên tầng lầu thứ mấy

Loạn thế chiến hỏa triền miên

Trói cả Trường An trong ngục sầu

Ta từ ải Quan Sơn nâng chén rượu

Ngàn thu như muốn trôi hết vào trong cổ họng

Lại còn tuyết sôi hòa cùng mây gió

Ta là cố nhân nghìn dặm

Núi xanh rồi cũng bạc mái đầu

Thuở thiếu niên từng mượn ngọn thương bạc để phóng túng gió mây

Ta từng cưỡi ngựa rong ruổi Trường An

Mười phố thỏa sức đấu chén

Giấc mộng kinh hoàng soi theo lửa chiến

Đêm nay thử đội mũ giáp mới

Nếu hồn này đoạn ở nơi sa trường

Không kịp thấy đất mất được thu hồi

Ai với ai bất tử?

Kim qua cũng sẽ nhuốm màu rỉ sét

Mệnh trời buông tuồng

Tựa cánh chim cô độc bay khắp chốn

Đối với nhân gian là bụng đầy mưu kế quỷ

Tùy ý mà hát

Trong lòng rót cả sao Bắc Đẩu

Giang sơn vạn dặm

Nguyện cùng người giữ lấy

Ta từ ải Quan Sơn nâng chén rượu

Ngàn thu như muốn trôi hết vào trong cổ họng

Lại còn tuyết sôi hòa cùng mây gió

Ta là cố nhân nghìn dặm

Núi xanh rồi cũng bạc mái đầu

Thuở thiếu niên từng mượn ngọn thương bạc để phóng túng gió mây

Ta từ ải Quan Sơn nâng chén rượu

Ngàn thu như muốn trôi hết vào trong cổ họng

Lại còn tuyết sôi hòa cùng mây gió

Ta là cố nhân nghìn dặm

Núi xanh rồi cũng bạc mái đầu

Thuở thiếu niên từng mượn ngọn thương bạc để phóng túng gió mây
 
Last edited by a moderator:
1,546 ❤︎ Bài viết: 1261 Tìm chủ đề

Cảm nhận bài hát Quan Sơn Tửu​


Bài ca như một bầu rượu rót giữa trời gió tuyết, hương men nồng hòa cùng tiếng chiến mã xa xăm, gợi lên khí phách của những kẻ hành tẩu giữa biên quan loạn thế. Từng câu chữ tựa lưỡi kiếm sáng dưới ánh tàn dương, mở ra cảnh một người chinh nhân năm tháng lưu lạc, lấy sương gió làm áo, lấy non xanh làm tri kỷ, lấy rượu làm bạn mà đối diện cả càn khôn.

Giữa ngàn dặm ải Quan Sơn, người hát nâng chén như muốn dốc cạn cả nghìn thu vào lòng. Ẩn dưới vẻ ngạo nghễ ấy không chỉ có men rượu, mà còn có nỗi cô độc của kẻ từng rong ruổi Trường An, hiểu rõ vinh quang lẫn bại vận của đời người. Lời ca nhắc đến mai đỏ không rụng, đến giáp trụ lại khoác lên, đến những trận gió bấc dài như vô tận, tất cả đan xen thành một bức tranh vừa bi tráng vừa lãng mạn.

Nghe bài hát, ta có cảm giác như đứng giữa thảo nguyên đầy bụi cát, nhìn một người thản nhiên rút kiếm giữa gió lạnh, ánh mắt vẫn giữ sự kiêu hãnh của thuở thiếu niên cầm thương bạc. Họ không than khóc loạn thế, cũng chẳng trốn chạy vận mệnh; chỉ dùng một tiếng cười, một ngụm rượu, một tấm lòng trung thực để giữ lại điều họ tin thuộc về mình: Giang sơn, bằng hữu, và cả lòng trung nghĩa.

Bài hát khiến người nghe rưng rưng vì vẻ đẹp của sự bất khuất. Giữa cuộc đời đầy biến động, ai cũng có lúc thấy mình như chinh nhân trong gió tuyết, mệt mỏi nhưng vẫn muốn giữ lại niềm tự hào cuối cùng. Đó chính là nét đặc biệt: Không bi lụy, không than vãn, chỉ có hào khí xen lẫn nỗi u hoài – thứ làm trái tim người nghe nhói lên mà vẫn thấy ấm.
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back