Chẳng Thể Độ Luân Hồi Trình bày: Doãn Tích Miên Tác từ: Tiểu Tiên Ngư Tác khúc: Tôn Trường Lỗi Biên khúc: Tô Kha Nếu bạn từng một lần thấy lòng mình trĩu nặng giữa những tháng ngày mỏi mệt, từng tự hỏi liệu tình yêu, thiện ác, hay những lời hứa từng trao.. cuối cùng rồi có thể vượt qua được luân hồi không – thì có lẽ "Chẳng thể độ luân hồi" chính là bản nhạc bạn nên nghe, một lần trong đời. Bài hát được thể hiện bởi giọng ca Doãn Tích Miên, một cái tên không quá đình đám nhưng sở hữu giọng hát mềm mại, ám ảnh, mang sắc thái rất riêng của dòng nhạc cổ phong Trung Quốc. Chỉ cần vài giây đầu tiên cất lên, người nghe đã như bị kéo vào một không gian mờ ảo, nơi gió sớm đã trôi qua sông Vong Xuyên, nơi hoa bỉ ngạn đã lặng lẽ rơi, và nơi con người mãi xoay vần trong vòng luân hồi không lối thoát. Lời bài hát là một hành trình tự vấn sâu sắc. Giữa thế giới mà thiện và ác chẳng còn rõ ràng, yêu thương dễ dàng biến thành tổn thương, và niềm tin dễ bị phản bội, bản ngã con người như tan dần theo thời gian. Hình ảnh "bướm đêm vỡ nát lao vào lửa" hay "đứng bên vực xoáy luân hồi" không chỉ là những biểu tượng thơ ca. Đó là cảm xúc rất thật, rất gần với nhiều người trưởng thành: Lạc lối, hoang mang, và mang trong lòng quá nhiều vết nứt khó lành. Cái hay của "Chẳng thể độ luân hồi" không nằm ở giai điệu cầu kỳ. Giai điệu ở đây nhẹ nhàng, tối giản, có phần u buồn để nhường chỗ cho cảm xúc lên ngôi. Sự hòa quyện giữa tiếng sáo mảnh mai, âm trầm của đàn cổ, cùng chất giọng như lời tự sự của Doãn Tích Miên, khiến người nghe chẳng thể dừng lại giữa chừng. Như thể, mỗi câu hát là một nỗi niềm ta từng trải, mỗi nốt nhạc là một vết thương cũ chợt thức dậy. Điều tôi yêu nhất ở bài hát này là sự chân thực. Nó không tô hồng chuyện tình, không rao giảng đạo lý, không cố níu người nghe bằng cao trào kịch tính. Nó chỉ kể một cách lặng lẽ về những người đã từng yêu, từng sai, từng ước được làm lại.. nhưng cuối cùng chỉ biết lặng nhìn bản thân trôi dạt giữa những hồi ức đẫm máu và nước mắt. Luân hồi đó, có lẽ không phải là thứ huyền hoặc trong Phật giáo, mà chính là những lặp lại, những sai lầm con người cứ không ngừng quay về. Bài hát này không dành cho ai muốn nghe để vui. Nhưng nếu bạn đang trong một ngày lòng chùng xuống, giữa đêm khuya lặng lẽ, và cần một điều gì đó để chạm vào đáy cảm xúc. Hãy nghe bài hát này. Biết đâu, giữa bản nhạc u buồn ấy, bạn lại thấy được một phần mình rồi nhẹ nhàng tha thứ cho những điều không thể độ qua trong kiếp này. Lời bài hát 风早已过忘川河, 彼岸花早已坠落, 挣扎在没有结果的漩涡. 善恶都任由演说, 浓雾模糊了过错, 破裂的夜蛾煽情扑向火. 陌路中我看着镜子里的我, 蜷缩着沉默着, 渐渐的那身影随时间融化了, 向前走. 淅沥的血淋的有关你的回忆分割, 一半在承载冷漠, 另外一半说爱过, 信任过背叛过那虚假的誓和诺, 这轮回我怎么渡我. 你听啊唢呐吟唱悲喜的歌, 红妆之后鲜艳褪色, 过半生要撕碎几个我. 你看呐躲在角落小心苟活, 扮演角色守着空壳, 无数次想重新选择. 我站在崖边的漩涡被遗憾淹没蹉跎, 真爱都沦为罪恶, 廉价的动心干涸反复折磨, 循环交错重蹈覆辙, 这轮回我渡不了我. Pinyin Fēng zǎo yǐ guò wàng chuān hé bǐ àn huā zǎo yǐ zhùi luò Zhèng zā zài méi yǒu jié guǒ de xúan wō Shàn è dū rèn yóu yǎn shuō nóng wù mó hū liǎo guò cuò Pò liè de yè é shān qíng pū xìang huǒ Mò lù zhōng wǒ kàn zhuó jìng zǐ lǐ de wǒ Quán suō zhuó chén mò zhuó Jìan jìan de nà shēn yǐng súi shí jiān róng hùa liǎo Xìang qían zǒu Xī lì de xuè lín de yǒu guān nǐ de húi yì fēn gē Yī bàn zài chéng zài lěng mò lìng wài yī bàn shuō ài guò Xìn rèn guò bèi pàn guò nà xū jiǎ de shì hé nuò Zhè lún húi wǒ zěn me dù wǒ Nǐ tīng ā suǒ nà yín chàng bēi xǐ de gē Hóng zhuāng zhī hòu xiān yàn tùn sè Guò bàn shēng yào sī sùi jī gè wǒ Nǐ kàn nà duǒ zài jiǎo luò xiǎo xīn gǒu huó Bàn yǎn jiǎo sè shǒu zhuó kōng ké Wú shù cì xiǎng zhòng xīn xuǎn zé Wǒ zhàn zài yá biān de xúan wō bèi yí hàn yān méi cuō tuó Zhēn ài dū lún wéi zùi è Lían jìa de dòng xīn gān hé fǎn fù zhē mó Xún húan jiāo cuò zhòng dǎo fù zhé Zhè lún húi wǒ dù bù liǎo wǒ Xī lì de xuè lín de yǒu guān nǐ de húi yì fēn gē Yī bàn zài chéng zài lěng mò lìng wài yī bàn shuō ài guò Xìn rèn guò bèi pàn guò nà xū jiǎ de shì hé nuò Zhè lún húi wǒ zěn me dù wǒ Nǐ tīng ā suǒ nà yín chàng bēi xǐ de gē Hóng zhuāng zhī hòu xiān yàn tùn sè Guò bàn shēng yào sī sùi jī gè wǒ Nǐ kàn nà duǒ zài jiǎo luò xiǎo xīn gǒu huó Bàn yǎn jiǎo sè shǒu zhuó kōng ké Wú shù cì xiǎng zhòng xīn xuǎn zé Wǒ zhàn zài yá biān de xúan wō bèi yí hàn yān méi cuō tuó Zhēn ài dū lún wéi zùi è Lían jìa de dòng xīn gān hé fǎn fù zhē mó Xún húan jiāo cuò zhòng dǎo fù zhé Zhè lún húi wǒ dù bù liǎo wǒ Nǐ tīng ā suǒ nà yín chàng bēi xǐ de gē Hóng zhuāng zhī hòu xiān yàn tùn sè Guò bàn shēng yào sī sùi jī gè wǒ Nǐ kàn nà duǒ zài jiǎo luò xiǎo xīn gǒu huó Bàn yǎn jiǎo sè shǒu zhuó kōng ké Wú shù cì xiǎng zhòng xīn xuǎn zé Wǒ zhàn zài yá biān de xúan wō bèi yí hàn yān méi cuō tuó Zhēn ài dū lún wéi zùi è Lían jìa de dòng xīn gān hé fǎn fù zhē mó Xún húan jiāo cuò zhòng dǎo fù zhé Zhè lún húi wǒ dù bù liǎo wǒ Lời Việt Gió sớm đã qua sông Vong Xuyên, Hoa bỉ ngạn sớm rơi bên thềm, Vật vã trong xoáy tròn vô vọng, Thiện ác mờ ảo giữa màn đêm. Sâu thẳm lầm lỗi trong sương khói, Bướm đêm tan vỡ lao vào lửa, Trên đường lạ, tôi nhìn chính mình, Co ro lặng lẽ, bóng mờ nhòa. Dần tan theo dòng thời gian trôi, Tiến bước trong máu lệ rơi rơi, Ký ức về anh chia đôi ngả, Nửa lạnh lùng, nửa nói yêu thôi. Từng tin tưởng, từng bị phản bội, Lời thề hứa giờ hóa hư vô, Luân hồi này tôi sao vượt nổi, Nghe tiếng kèn ai hát bi ca. Son phấn rực rỡ nay phai nhạt, Nửa đời người xé nát bao lần, Nhìn tôi co ro nơi góc tối, Đóng vai người giữ vỏ hư không. Bao lần muốn chọn lại một lần, Đứng bên vực thẳm xoáy luân hồi, Chìm trong tiếc nuối không lối thoát, Tình yêu chân thật hóa tội lỗi. Cảm xúc rẻ mạt khô cạn dần, Dằn vặt lặp đi lặp lại mãi, Luân hồi này tôi không thể độ.