Xuyên Không [Edit] Ái Phi Của Trẫm Chỉ Muốn Ăn Dưa - Diên Kì

Discussion in 'Đã Hoàn' started by nntc6761, May 19, 2022.

  1. nntc6761 ~~~Cập nhật link bài mới ở trên tường ạ~~

    Messages:
    2,173
    Chương 20

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thật ra cũng không phải là khác biệt gì quá lớn, nhưng nó lại như sóng gợn lăn tăn trên mặt hồ tĩnh lặng vậy, cho nên mới khiến hắn lấy làm kinh ngạc.

    Vũ Văn Lan ngây ngẩn cả người.

    Chuyện này đã rời xa hắn gần ba năm, thế mà hôm nay nó lại tái hiện?

    Đương nhiên, đây chỉ là trạng thái bình thường của nam giới mỗi sáng mà thôi, sau khi tỉnh táo thì nó cũng nhanh chóng trở về như thường.

    Nhưng dù đã qua thật lâu, hắn vẫn chưa thể lấy lại được bình tĩnh.

    Ngoài màn đột nhiên truyền đến giọng của Phú Hải: "Bệ hạ, đến lúc phải dậy rồi ạ."

    Hôm nay có buổi chầu sáng, nếu còn không dậy thì các đại thần sẽ phải chờ hắn mất.

    Vũ Văn Lan lên tiếng tỏ ý đã biết, hắn đứng dậy đi xuống giường, theo bản năng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cô gái kia vẫn còn đang ngủ, mái tóc dài hơi rối, đôi gò má ửng hồng, chân thì vẫn cứ đạp chăn, vạt áo thì vẫn xộc xệch.

    Vũ Văn Lan: "..."

    Thói quen ngủ kỳ lạ gì không biết nữa.

    Hắn nhẹ nhàng đắp chăn lại cho nàng, sau đó khép màn giường, không có ý định đánh thức nàng ấy dậy.

    ~~

    Vũ Văn Lan không để lộ ra điều gì khác thường, hắn trở lại cung Càn Minh rửa mặt và thay quần áo, sau đó lại sang điện Cần Chính mở buổi chầu sáng, tuy là tai đang nghe các quan viên bẩm báo sự vụ, nhưng trong đầu hắn lại đang nhớ về chuyện ban sáng.

    Đương nhiên là hắn rất vui, nhưng hắn càng muốn biết lý do nào dẫn tới sự biến hóa lúc sáng nay?

    Vũ Văn Lan thử nhớ lại, hôm qua hắn vẫn xem tấu chương và xử lý chuyện quan trọng như thường lệ, sau đó gặp mấy vị đại thần và hoàng tộc vừa hồi kinh, hành trình không khác gì so với bình thường, ngay cả chuyện ăn uống cũng thế, chỉ trừ việc qua ngủ ở điện Cam Lộ.

    Đúng rồi, là điện Cam Lộ.

    Hắn giật mình ngẫm lại, đúng là từ khi gặp gỡ Lý Yến Xu, mỗi ngày của hắn đều dần dần xảy ra biến hóa.

    Trước kia hắn rất bình tĩnh, như một chiếc hồ sâu không thể dấy lên gợn sóng, nhưng mỗi khi đối mặt với nàng, hắn lại luôn có chút mất kiểm soát.

    Nàng làm hắn cảnh giác, làm hắn tức giận, làm hắn bất đắc dĩ, làm hắn buồn cười, thậm chí còn làm hắn.. rơi vào mê ly.

    Đúng vậy, mỗi khi thân thiết với nàng, hắn luôn khó khống chế sự rung động của bản thân.

    Cho nên, chẳng lẽ là nàng ấy?

    Hắn còn nhớ rõ đêm đầu tiên khi hắn tới điện Cam Lộ, nàng ấy còn định chữa trị cho hắn.. Lần đầu là chủ động hôn hắn, đêm qua thì tự dưng lại chui vào trong lồng ngực hắn..

    Chẳng lẽ..

    Những hành động đó chính là cách của nàng?

    * * *

    Ngày hôm nay, các đại thần trong triều kinh ngạc phát hiện, quân vương thế mà lại mất tập trung, hơn nữa đây còn là lần đầu tiên từ khi hắn đăng cơ cho tới nay.

    ~~

    Mới sáng sớm, Chu quý phi đã tới cung Từ An.

    Thấy cung nữ bưng chén thuốc vừa được sắc xong vào trong điện, nàng ta chủ động xin làm thay: "Để thần thiếp tới hầu hạ Thái Hậu uống thuốc ạ."

    Ai ngờ Thái Hậu lại bảo: "Để các nàng ấy làm là được, ngươi cũng không cần tới đây mỗi ngày làm gì, tự lo cho bản thân đi."

    Nha đầu này được nuông chiều từ bé, có bao giờ phải hầu hạ người khác đâu? Mỗi lần đút thuốc, nếu không phải làm bà bị phỏng thì cũng làm bà bị sặc, khiến người dì ruột như bà cũng phải xin kiếu.

    Thái Hậu vừa nói xong, Chu quý phi lập tức ỉu xìu: "Thần thiếp cũng không có việc gì làm, còn không bằng lại đây trò chuyện với người."

    Chu quý phi dừng một chút rồi nói tiếp: "Mấy ngày nay bệ hạ chỉ toàn đến điện Cam Lộ, thần thiếp muốn gặp bệ hạ một lần cũng khó.. Nghe nói hôm qua Lý quý nghi bị bệnh, thế mà bệ hạ vẫn qua đêm ở đó.."

    Thái Hậu không kiên nhẫn cắt ngang: "Làm việc gì cũng phải biết tự xem lại mình trước, suy nghĩ xem mình còn thiếu sót chỗ nào."

    Chu quý phi càng cảm thấy tủi thân: "Nghe nói sáng nay bệ hạ còn mất tập trung trong buổi chầu nữa, chẳng lẽ là bị Lý quý nghi mê.."

    "Câm miệng."

    Còn chưa kịp nói xong đã bị quát ngang, Chu quý phi giật nảy mình, mà Thái Hậu thì nghiêm mặt nói: "Thấy chuyện xảy ra trong buổi băng diễn mà còn chưa biết khôn ra à? Ngươi là hậu phi, hỏi thăm chuyện trong triều là có mưu đồ gì, hả?"

    Chu quý phi hoảng sợ, vội quỳ trên mặt đất nói: "Xin Thái Hậu bớt giận, không phải thần thiếp cố ý hỏi thăm đâu ạ, sáng nay những ai đi chầu đều phát hiện chuyện này, lời đồn truyền tới trong cung cho nên thần thiếp mới biết.."

    Thái Hậu lại mắng tiếp: "Có hai ví dụ là Ninh phi và Trưởng công chúa rồi mà ngươi còn chưa biết rút kinh nghiệm! Chẳng lẽ ngươi nhất định phải tự mình nếm thử để biết sự lợi hại của nó hay sao?"

    Chu quý phi khóc ròng: "Đều do thần thiếp không tốt, xin Thái Hậu bớt giận, thần thiếp chỉ lo lắng bệ hạ bị con ả kia mê hoặc.."

    "Còn không mau câm miệng lại cho ta!" Thái Hậu giận đến mức muốn đá nàng ta một cú: "Những ngày kế, đừng có vác mặt tới gặp ai gia nữa, lo trở về tự suy xét lại bản thân mình đi, nếu ngươi có được một nửa trí thông minh của An tần thì hiện tại cũng không đến mức như thế này!"

    "Vâng ạ."

    Chu quý phi bụm mặt rời đi.

    Trong lúc Chu quý phi trở lại cung điện của mình nổi trận lôi đình, Yến Xu đang chuẩn bị nhâm nhi bữa sáng.

    Sáng nay khi soi gương, nàng phát hiện cái nhọt đó đã biến mất, mắt nàng lại biến thành đôi mắt hạnh long lanh, vẻ đẹp không chút suy giảm.

    Lúc này nàng mới yên tâm, vội kêu Nhẫn Đông lấy chút bạc vụn đưa cho vị y sư đêm qua.

    Tối hôm qua Yến Xu đã hứa là chờ nàng khỏi bệnh sẽ ban thưởng, bây giờ khỏi rồi thì không thể nói mà không giữ lời được.

    Làm xong hết mọi chuyện, nàng bắt đầu ăn sáng.

    Có điều.. Bữa sáng hôm nay thực sự có hơi nhạt nhẽo.

    Cháo gạo kê bí đỏ, hai đĩa thức ăn chay, còn có một phần đậu sốt, món chính là bánh bao tam tiên chay, chậc, không có một miếng thịt nào luôn.

    Thấy mặt nàng nhăn nhó, Nhẫn Đông đứng một bên tận tình khuyên nhủ: "Hôm qua vị y sư kia có nói, ăn nhiều cá sẽ gây nóng, ăn nhiều thịt sẽ gây đờm, cho nên những ngày tới người phải ăn uống thanh đạm một chút. Chủ tử à, ráng nhịn một chút đi, dù sao tay nghề của ngự trù cũng cao siêu lắm, dù là đồ chay nhưng nhất định vẫn sẽ ngon."

    Yến Xu thở dài, tuy không muốn ăn cho lắm, nhưng nàng cũng sợ mình lại nổi nhọt hay gì nữa thì khổ, cho nên chỉ đành ỉu xìu cầm đũa lên.

    Nhưng nói thật, tay nghề của ngự trù đúng là không tồi, cháo gạo kê bí đỏ mềm mướt ngọt thanh, đậu sốt thơm nồng, bánh bao tam tiên nhân hẹ cực kỳ tươi ngon, hai món chay cũng xuất sắc không kém.

    Bữa sáng hôm nay tuy không có thức ăn mặn nhưng lại có nét độc đáo riêng, khiến người ăn nhấm nháp được hương vị gốc của thức ăn.

    Vừa mới ăn xong bữa sáng, Tiểu Đông Tử chợt chạy tới bẩm báo: "Chủ tử, Thái Hậu mời người qua đó ạ."

    Yến Xu sửng sốt.

    Mấy ngày trước, khi Thái Hậu bị bệnh, bà ấy không hề gọi ai tới thăm, sao bây giờ lại bảo nàng sang đó?

    Nhưng nếu hệ thống không báo động trước thì hẳn không phải là chuyện xấu, nàng vội thay đồ đi tới cung Từ An.

    Tới nơi, nàng ngoan ngoãn hành lễ, thoạt nhìn vẫn là một con thỏ trắng nhỏ ngoan ngoãn và vô hại.

    Thái Hậu bảo nàng đứng lên nhưng lại chưa cho ngồi, chỉ nói: "Từ khi ngươi tấn chức tới nay, nghe nói tâm trạng của bệ hạ cũng tốt hơn nhiều, đây là công lao của ngươi đấy."

    Yến Xu hiểu được, Thái Hậu đang răn đe mình.

    Xem ra việc hoàng đế liên tiếp ngủ lại trong điện Cam Lộ đã làm người khác không vui rồi.

    Có điều chuyện này đã nằm trong dự đoán của nàng từ lâu, ai bảo mình là bia đỡ đạn của hoàng đế làm chi?

    Nàng đành phải giả vờ sợ hãi, nói: "Thái Hậu quá lời rồi ạ, có thể được hầu hạ bệ hạ chính là vinh hạnh của thần thiếp."

    Thái Hậu lại hỏi: "Nghe nói hôm qua ngươi bị bệnh, hiện tại đã khá hơn chưa?"

    Yến Xu đáp: "Đa tạ Thái Hậu quan tâm, thần thiếp chỉ bị chút bệnh vặt thôi ạ, hiện giờ đã khỏe rồi."

    Thái Hậu thở dài: "Tuổi trẻ tốt thật đấy, có bệnh cũng mau khỏi, nào giống với ai gia."

    Lời nói vừa dứt, một cung nữ đột nhiên tiến lên bẩm báo: "Bẩm Thái Hậu, Trương viện phán tới xem mạch cho người ạ."

    Thái Hậu gật đầu: "Vào đi."

    Cung nữ lập tức đi vén màn lên, ngay sau đó, một người đàn ông tầm năm, sáu mươi tuổi tiến vào phòng, người tới không phải ai khác mà chính là viện phán của Thái Y Viện – Trương Thắng Khang.

    Yến Xu đứng ở một bên lén lút đánh giá đối phương, thầm nghĩ người này không hổ là tay cừ khôi của Thái Y Viện mà, mặt mũi hồng hào rất có dáng quan.

    Có điều nếu thái y đã tới bắt mạch thì sao Thái Hậu còn chưa bảo nàng trở về nhỉ?

    Chẳng lẽ muốn giữ nàng lại để chút nữa còn có chuyện răn đe tiếp sao?

    Trong lúc nàng suy nghĩ vẩn vơ, vị Trương viện phán kia hành lễ xong lập tức quỳ trên mặt đất bắt mạch cho Thái Hậu, qua một lúc, ông ta nói: "Thân thể của Thái Hậu nương nương đã gần như khỏe hẳn rồi, nhưng dạo gần đây trời rét gió to, người vẫn nên tránh đi ra ngoài một thời gian thì tốt hơn ạ."

    Thái Hậu gật đầu, bỗng nhiên nhìn sang Yến Xu, bảo: "Nếu không ngại, cũng cho thái y bắt mạch cho ngươi đi, xem đã khỏi hẳn chưa."

    Yến Xu: "..."

    Khám bệnh mà cũng có vụ tiện đường khám chung nữa à?

    Thật ra khám bệnh cũng không sao, nhưng như thế sẽ lộ tẩy chuyện nàng tham ăn cho nên mới bị nóng trong người mất..

    Có điều đây là ân điển của Thái Hậu, nàng không có cách nào từ chối được.

    Dù gì trong hậu cung trừ Thái Hậu và hoàng đế ra, còn có ai có tư cách mời viện phán đến khám bệnh nữa đâu, không phải sao?

    Nàng chỉ đành đáp: "Vậy xin làm phiền Trương viện phán." Sau đó ngồi xuống một bên.

    Nhẫn Đông vội lấy một chiếc khăn lụa trải lên cổ tay nàng, Trương viện phán đặt ngón tay lên, ông ta nhíu mày suy tư hồi lâu, thoạt nhìn còn tỉ mỉ hơn cả khi khám cho Thái Hậu.

    Tranh thủ khoảng thời gian này, hệ thống "Đinh" một tiếng: 【 Có dưa của Trương viện phán. 】

    Yến Xu đang có chút nhàm chán, nghe thế lập tức hỏi: 【 Dưa gì? 】

    Hệ thống: 【 Thuở nhỏ người này đã từng bái một vị thần y làm thầy, học y hai mươi năm, nhưng sau khi lên làm quan, ông ta lại ăn cháo đá bát, chẳng những đánh cắp sách quý tổ truyền của sư phụ mà còn đuổi sư phụ ra khỏi kinh thành, cuối cùng sư phụ của ông ta chỉ đành ôm hận mà chết. 】

    Yến Xu: 【.. 】

    Hảo cảm của nàng với lão già trước mắt ngay lập tức biến thành số âm.

    Cũng may lúc này đối phương cũng nhấc tay lên, nói: "Thân thể của Quý nghi khoẻ mạnh, có điều trong người hơi nóng, khi ăn uống nên dùng các món có tính mát để tẩm bổ, không nên dùng các món bổ có tính nóng."

    Kết quả khám rất chính xác, cho nên ông ta cũng có chút bản lĩnh, vì thế Yến Xu lễ phép nói: "Cám ơn viện phán đã nhắc nhở."

    Thái Hậu khoát khoát tay với nàng: "Ngươi về trước đi."

    Yến Xu vâng lời, ngoan ngoãn rời khỏi điện.

    Chờ nàng đi xa, Thái Hậu cho người xung quanh rời đi hết rồi mới hỏi Trương Thắng Khang: "Sao rồi?"

    Trương Thắng Khang thấp giọng nói: "Nếu nương nương muốn có cháu thì phải chờ thêm một thời gian nữa, bởi vì e rằng Lý quý nghi vẫn còn là xử nữ."

    ~~

    Rời khỏi cung Từ An, một đường vừa ăn dưa của Trương Thắng Khang vừa về điện Cam Lộ, Yến Xu càng nghĩ càng cảm thấy sai sai.

    Sao tự dưng Thái Hậu lại muốn thái y bắt mạch cho nàng?

    Mới đầu nàng cho rằng Thái Hậu mong ngóng có cháu cho nên mới bảo thái y bắt mạch để xem nàng có thai hay chưa.

    Nhưng giờ khi cẩn thận nghĩ lại thì, từ ngày đầu tiên hoàng đế đến điện Cam Lộ cho tới nay cũng chỉ qua có nửa tháng mà thôi, cho dù nàng có thai thì cũng đâu thể khám ra được?

    Thái Hậu đã từng sinh con, cho nên không có khả năng không biết chuyện này.

    Hơn nữa cái lão Trương viện phán kia còn là đệ tử thân truyền của thần y, cho nên y thuật nhất định rất cao siêu, nếu không cũng sẽ không được Thái Hậu tín nhiệm như thế..

    Nàng bỗng nhiên hoảng sợ.

    Có khi nào người này sẽ nhận ra được việc nàng chưa từng thị tẩm, sau đó biết chuyện hoàng đế bị bất lực không!

    Chiều hôm buông xuống, Vũ Văn Lan lại bước vào trong điện Cam Lộ.

    Cả ngày hôm nay hắn cứ đứng ngồi không yên, luôn muốn kiểm chứng xem biến hóa sáng nay liệu có liên quan tới nàng hay không, cho nên một đường tới đây hắn bước như bay, thậm chí còn không để cung nhân thông báo đã đi thẳng vào trong điện.

    Ngước mắt nhìn sang, chỉ thấy cô gái kia đang ngồi trên giường ấm, nàng dùng một tay chống cằm, mày nhíu chặt như thể đang suy nghĩ một vấn đề nan giải nào đó, đến khi nhìn thấy hắn, nàng mới sực tỉnh, vội vàng đứng dậy hành lễ: "Tham kiến bệ hạ."

    Hử?

    Vũ Văn Lan đánh giá nàng một phen, tò mò hỏi: "Nàng suy nghĩ gì đó?"

    Yến Xu thuận miệng nói: "Thần thiếp chỉ đang suy nghĩ cốt truyện tiếp theo của tiểu thuyết thôi ạ.."

    Nàng nhìn thoáng qua hắn, bỗng nhiên thở dài trong lòng: 【 Hoàng đế ơi là hoàng đế, ngươi có biết là bí mật của ngươi sắp bại lộ rồi hay không hả? 】

    Cái gì?

    Vũ Văn Lan sững người, bí mật của hắn sắp bị lộ?

    Là sao?

    Hắn cảnh giác nghĩ, chẳng lẽ là nàng nói cho người khác biết?

    Ngay sau đó, nàng đã chủ động nói ra: "Sáng nay Thái Hậu gọi thần thiếp qua nói chuyện, trùng hợp gặp Trương viện phán đến bắt mạch, Thái Hậu ban ân, để Trương viện phán khám luôn cho thần thiếp ạ."

    Vũ Văn Lan vẫn chưa hiểu ý nàng, cho nên cảnh giác hỏi lại: "Kết quả thế nào?"

    Yến Xu nói: "Cũng không có gì đáng ngại cả, Trương viện phán nói thần thiếp có hơi nóng trong người thôi."

    Trong lòng thì la lên: 【 Trời ơi, ngươi còn chưa hiểu hả? Đã nói là y thuật của lão già Trương viện phán kia cao siêu lắm, nói không chừng ông ta sẽ nhìn ra ta còn chưa thực sự "lên giường" với ngươi! 】

    【 Có một mỹ nữ như ta ở trước mặt mà ngươi không chạm tới, ông ta sẽ nghi ngờ đó, ngươi có hiểu không? 】

    【 Còn không mau nghĩ cách đáp trả đi! Nếu không là bọn họ đều sẽ biết ngươi không thể XXX đó! 】

    Vũ Văn Lan: "..."

    Rốt cuộc hắn cũng hiểu vấn đề ở đâu.

    Với những gì hắn biết, Thái Hậu tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ bảo Trương Thắng Khang bắt mạch cho nàng, cho nên nhất định là Thái Hậu đang muốn biết chuyện gì đó.

    Đương nhiên, so với Yến Xu, Thái Hậu sẽ càng muốn hắn sủng hạnh Chu quý phi hơn.

    Nhưng nàng ta vừa ích kỷ, vừa ngu dốt lại vừa ác độc, hơn nữa còn là con gái của Chu gia, hắn muốn giả vờ cho bên ngoài thấy cũng không giả vờ được.

    Thiên hạ này thuộc về họ Vũ Văn chứ không phải là họ Chu, hắn đã cho nàng ta chức vị Quý phi, đảm bảo vinh hoa phú quý cho Chu gia, đây là hạn mức báo đáp lớn nhất dành cho công ơn nuôi dưỡng của Thái Hậu với hắn.

    Hắn sẽ hiếu thảo và kính trọng Thái Hậu, nhưng lại không thể hoàn toàn tin tưởng bà ấy, cho nên dù biết y thuật của Trương Thắng Khang rất cao siêu, nhưng từ khi thân thể xuất hiện triệu chứng khác thường cho tới nay, hắn lại chưa từng gọi người này tới bắt mạch cho mình một lần nào.

    Đương nhiên, sau ba năm, hắn chưa từng vào hậu cung, hẳn là Thái Hậu cũng suy đoán được vài phần cho nên lần này mới bảo Trương Thắng Khang bắt mạch cho Yến Xu.

    Có điều hắn đã có chuẩn bị từ lâu, huống chi hiện tại mọi chuyện cũng đang có dấu hiệu chuyển biến tốt.

    Hắn chuyển ánh mắt sang cô gái trước mặt, trong lòng xuất hiện một cảm giác là lạ không nói nên lời. Thì ra nãy giờ nàng ấy trầm tư suy nghĩ là vì lo lắng thay cho hắn sao?

    Nhưng mà dưới cái nhìn chăm chú đầy dịu dàng của hắn, cô gái kia đột nhiên ngáp một cái, trong đôi mắt lấp lánh nước.

    Vũ Văn Lan: "..."

    Cũng làm khó nàng phải lo lắng suy tư cho mình cả ngày trời, hắn nói: "Nếu không nghĩ ra thì mai lại nghĩ tiếp, nàng mới khỏe lại, đừng hao tổn tinh thần quá."

    Yến Xu thầm nghĩ mình đã nói nhiều như vậy, đường đường một quân vương như hắn hẳn là đã hiểu rồi, mà cho dù không hiểu thì nàng cũng hết cách, cho nên "Vâng" một tiếng rồi đi rửa mặt.

    Xong xuôi, bước vào phòng, nàng thấy hoàng đế đã cởi áo chờ sẵn trên giường.

    Yến Xu: "..."

    Nàng thật sự bội phục hắn, vì muốn che giấu tai mắt của kẻ khác, người này thật đúng là quá nỗ lực luôn, không ngại mệt mỏi ngày nào cũng tới đây chen chúc ngủ chung với nàng.

    Vũ Văn Lan: "?"

    Nàng nghĩ gì vậy?

    Đáng lẽ phải lấy làm cảm động mới đúng chứ?

    Hắn vỗ vỗ mép giường: "Nàng mau lên đây, đừng để bị cảm lạnh."

    Yến Xu vâng lời, vội bò lên.

    Vừa mới nằm xuống, nàng đã bị hắn ôm vào trong lồng ngực, chỉ nghe hắn thấp giọng thủ thỉ bên tai nàng: "Đêm qua sao tự dưng nàng lại chui vào trong lồng ngực của Trẫm thế?" Trong giọng nói thấm đẫm sự dịu dàng chưa từng có.

    Hả? Gì?

    Yến Xu đần mặt.

    Đêm qua nàng rúc vào trong ngực của hắn á? Sao nàng không nhớ gì hết vậy?

    Vũ Văn Lan: "?"

    Không nhớ?

    Chẳng lẽ hành động đó không phải là nàng cố ý làm để giúp hắn chữa bệnh sao?

    Yến Xu vội cười trừ: "Chắc là do đêm qua thần thiếp nằm mơ, không cẩn thận động chạm đến bệ hạ đấy ạ.."

    Vũ Văn Lan "Ồ" một tiếng, "Vậy hôm qua nàng mơ thấy cái gì?"

    Yến Xu thử nhớ lại: "Tối hôm qua thần thiếp mơ thấy mình đang bị người ta đuổi giết, ban đầu phải chạy trốn khắp núi đồi, về sau tự dưng tìm được một cái hốc cây to có thể chui lọt, thế là vội trốn vào đó.."

    Vũ Văn Lan: "..."

    Hay đấy, ra là mình bị coi thành cái hốc cây.

    Là Trẫm tự mình đa tình.

    Trong lòng bỗng nhiên có chút hụt hẫng, nhưng mà nghĩ lại thì, trừ nàng ra, hắn không tìm được nguyên nhân nào khác có thể làm mình xảy ra biến hóa như sáng nay cả..

    Thôi, cho dù nàng ấy không cố ý thì nhất định nó cũng có liên quan đến nàng ấy, bởi vậy tối nay hắn quyết tâm muốn thử lại một lần, để xem sáng mai còn có bất ngờ ngoài ý muốn nữa hay không.

    Nghĩ như vậy, hắn nói: "Ngủ đi." Sau đó cũng nhắm mắt lại.

    Nhưng mà không qua bao lâu, bên tai hắn lại ùa vào thật nhiều tiếng lòng của nàng:

    【 Bánh bao chiên mới ra lò, phía dưới vàng giòn, bên trên xốp mềm, phần tuyệt vời nhất chính là phần nhân, thịt heo tẩm hoa hồi, cắn một miếng là nước thịt trào ra, rau hẹ, tôm nõn tươi ngon thơm phưng phức, úi chà chà! 】

    Vũ Văn Lan: "?"

    Hắn chưa kịp mở miệng hỏi, nàng lại tiếp tục "nói" : 【 Không được, không được, ăn mỗi bánh bao chiên thôi thì khô lắm, còn phải thêm một chén cháo bột ngũ cốc cho dễ nuốt mới được, chẹp chẹp, bột ngũ cốc mới xay mà nấu lên là vô cùng thơm luôn, chất cháo sền sệt thật ngon.. 】

    【 Mà không đúng, cháo bột ngũ cốc thôi thì hơi nhạt nhẽo, nên ăn kèm với thịt dê ướp ngũ vị hương mới chuẩn, bánh bao chiên phải ăn với đậu nóng mới thích hợp, đậu hũ trắng nõn trơn mềm được rưới lên nước sốt mới nấu, lại rắc thêm chút sa tế và hẹ hoa, à, còn vụn rau thơm nữa chứ, tuyệt đối không thể thiếu nó! 】

    【 À, đậu hũ cay mà ăn với bánh bao chiên thì có hơi mặn quá nhỉ, nên ăn với bánh quẩy vừa chiên mới chuẩn! Cắn một miếng, ui chao! Cái cảm giác xốp giòn đó.. 】

    Vũ Văn Lan: "?"

    Chuyện gì đang xảy ra vậy?

    * * *

    Tác giả có lời muốn nói:

    Vị hoàng đế nào đó: Cảm động quá, ái phi vì Trẫm mà lo lắng chẳng yên, có thể thấy được trong lòng nàng ấy chỉ có Trẫm.

    Yến Xu: Bánh bao chiên, cháo quẩy, thịt dê ướp ngũ vị hương, đậu hũ, món nào cũng tốt hơn hẳn người nào đó.

    Vị hoàng đế nào đó..
     
    Last edited: Dec 18, 2022
  2. nntc6761 ~~~Cập nhật link bài mới ở trên tường ạ~~

    Messages:
    2,173
    Chương 21

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong lúc Vũ Văn Lan còn đang kinh ngạc, lại nghe nàng khóc hu hu trong lòng: 【 Hu hu hu, ta muốn ăn gà hầm, mì thịt kho, thịt lừa nướng lửa lớn, bánh nướng chảo.. 】

    "Nàng bị sao thế?" Hắn không nhịn được nữa, quyết định mở miệng hỏi.

    Sao tự dưng trong đầu toàn là ăn ăn ăn thế này?

    Yến Xu sợ hết hồn, lắp bắp nói: "Thần thiếp có.. có bị sao đâu ạ."

    Còn chưa kịp nói xong, bụng nàng lại "rất biết phối hợp" kêu "Ọt" một tiếng.

    Vũ Văn Lan: "..."

    Yến Xu: "..."

    Hắn đánh giá nàng từ đầu tới chân, đột nhiên buồn cười hỏi: "Nàng chưa ăn cơm tối à?"

    Yến Xu có hơi xấu hổ, lại càng thêm tủi thân: "Có ăn qua rồi, nhưng mà.."

    Nó quá đạm bạc!

    Ba bữa hôm nay của nàng đều toàn món chay, buổi tối thậm chí chỉ ăn có hai chén cháo trắng, trên bàn tuy có bốn món ăn nhưng lại là canh khổ qua, củ sen xào giòn, cải trắng xào giấm và đậu hũ hoàng kim.

    Mẹ ơi, mới nóng trong người có một xíu thôi mà đã bắt nàng làm ni cô rồi, một chút vụn thịt cũng không được ăn, kiểu này thì động vật ăn thịt như nàng làm sao mà sống nổi?

    Vũ Văn Lan lập tức hiểu ngay, hắn chỉ đành nhịn cười khuyên nàng: "Phòng bếp cũng chỉ chuẩn bị món ăn dựa theo lời dặn của y sư mà thôi, vì thân thể của nàng, nàng ráng nhịn một chút đi, chờ khỏi bệnh lại tha hồ ăn tiếp."

    Yến Xu ỉu xìu đáp một tiếng: ".. Vâng ạ."

    Hai người lại nhắm mắt lại.

    Tiếng thở của Vũ Văn Lan dần trở nên đều đều, mà Yến Xu lại vẫn không thể ngủ được.

    Nghĩ nghĩ, nàng thử gọi hệ thống: 【 Ngươi có gì ăn được không? 】

    Hệ thống: 【Gì vậy? Vượt qua phạm vi nghiệp vụ của ta rồi. 】

    Yến Xu: 【 Ta sắp chết đói rồi, không thì nhà ai đang có gì ăn ngon, kể ta nghe thử, để ta tự an ủi bản thân một chút. 】

    Hệ thống: 【.. Lần đầu ta biết kiểu nghe kể cho đỡ thèm này luôn đó. Nhưng cũng trùng hợp, để ta kể ngươi nghe về bữa tiệc nhà Thượng thư Bộ Hộ đêm nay, dưa mới luôn. 】

    Yến Xu: 【 Nhà bọn họ có cái gì đặc biệt hả? 】

    Hệ thống: 【 Ngươi nghe qua đậu hũ não cá chưa? Dùng não của năm trăm con cá chép mới có thể làm ra một mâm đấy. 】

    Yến Xu: 【 Cái gì? Dùng não của năm trăm con cá chép để làm đậu hũ hả? Lão già kia đúng là không tiếc tiền ha! 】

    Quân vương đang mơ ngủ đột nhiên bị tiếng hô này làm giật mình.

    Hả? Lão già kia? Là lão già nào?

    Trong lúc hắn còn chưa hiểu gì, nàng lại nói tiếp: 【 Tay gấu hầm với sốt thược dược? Trời, sao tàn nhẫn vậy! Tội nghiệp lũ gấu! 】

    【 Cái gì? Hơn một ngàn con cá lù đù vàng biển Đông mà mỗi con chỉ lấy một miếng thịt trên mang cá đem chưng thành chả cá? Chậc chậc, cái lão Thượng thư Bộ Hộ này còn "trâu" hơn cả hoàng đế nữa, ăn một bữa tiệc mừng thọ thôi mà giết chết bao nhiêu là sinh mạng! 】

    Vũ Văn Lan hiểu ngay, thì ra nàng đang nói tới Thượng thư Bộ Hộ – Tề Vi Trai.

    Không sai, hôm nay đúng là ngày Tề Vi Trai tổ chức lễ mừng thọ.

    Nhưng đậu hũ não cá, tay gấu hầm thược dược, chả cá lù đù vàng là thế nào?

    Nếu đúng như lời nàng nói, bữa tiệc này phải tốn gần vạn lượng bạc chứ ít gì?

    Nhưng mấy ngày trước, khi quyên góp cứu tế thiên tai, lão già này còn liên tục tới khóc lóc kêu khổ với hắn.

    Không được, xem ra phải cho người đi điều tra Tề phủ mới được.

    Nghĩ như vậy, hắn lại sực nhớ ra một chuyện, sao nàng lại biết nữa?

    Đương nhiên, những câu đố trên người nàng đã nhiều đến nỗi hắn không giải kịp, thậm chí còn có phần.. tập mãi thành thói quen.

    Tâm tình Vũ Văn Lan phức tạp cực kỳ, hắn mở miệng hỏi: "Nàng còn đói không? Muốn gọi phòng bếp chuẩn bị bữa khuya bưng lại đây không?"

    Ai dè nàng lại nhoẻn miệng cười: "Cám ơn bệ hạ, thần thiếp không còn đói nữa ạ, chúng ta ngủ thôi."

    Đây chính là tác dụng của việc thấy người khác ăn xong mình cũng có cảm giác như vừa được ăn, do đó cũng có cảm giác thỏa mãn theo. Đời trước, lúc bệnh nặng không ăn được gì, nàng trung thành với việc xem người ta ăn đến vô cùng vui mừng.

    Đương nhiên, mấy món não cá rồi tay gấu gì đó, tuy rằng chúng đều rất sang quý nhưng nàng lại chẳng hề muốn ăn, nghiệp quá trời quá đất!

    Cho nên tốt nhất vẫn mau ngủ thôi, sáng mai mở mắt ra là có thể ăn bữa sáng rồi.

    Nghĩ xong, nàng lập tức nhắm mắt lại ngủ.

    Vũ Văn Lan: "?"

    Nàng nghĩ gì nãy giờ vậy?

    Hơn nữa, đêm nay mục đích chính của hắn khi tới là cái gì?

    Nhìn nàng ngủ khò khò, hắn lại không hề có chút buồn ngủ nào, trong đầu giờ chỉ toàn bốn chữ "điều tra quan tham" chạy qua chạy lại..

    ~~

    Mà lúc này trong cung Chung Túy, ma ma thân cận của Thái Hậu – Trang ma ma – đang nói chuyện với Chu quý phi.

    "Quý phi nương nương tuyệt đối không nên gấp gáp, trong cung này có nhiều phụ nữ như vậy, cho dù không phải Lý quý nghi thì cũng sẽ là người khác mà thôi, cho nên người tuyệt đối không thể chỉ nhìn trước mắt, phải biết bắt đúng trọng tâm mới được."

    Chu quý phi dẩu miệng nói: "Nhưng bắt thế nào bây giờ? Bệ hạ không chịu cho ta cơ hội, cũng im bặt không nhắc tới việc lập Hậu, chẳng lẽ muốn ta chờ tới chết sao?"

    Dù sao Trang ma ma cũng là tâm phúc của Thái Hậu, lời này là nàng ta cố ý nói cho Thái Hậu nghe.

    Chỉ thấy Trang ma ma cười nói: "Người xuất thân cao quý, huống chi trong cung còn có Thái Hậu làm chủ, cần gì phải lo lắng không có cơ hội? Chỉ cần người không chạm phải điểm cấm kỵ của bệ hạ, những chuyện còn lại đương nhiên đều sẽ như nước chảy thành sông."

    Bà ta nói thế chẳng lẽ là.. Chỉ cần nàng chịu chờ đợi là sẽ có hy vọng?

    Chu quý phi đảo tròng mắt, vội vàng đáp: "Được."

    ~~

    Trong Điện Cam Lộ.

    Không biết qua bao lâu, cuối cùng quân vương cũng tiến vào mộng đẹp.

    Hắn lại nằm mơ.

    Trong mơ là một vùng quê rộng lớn, trên đỉnh đầu là trời xanh mây trắng, hắn nằm trên thảm cỏ mềm mại, mùi hoa dại thơm mát quẩn quanh nơi chóp mũi, gió nhẹ khẽ mơn man bên tai, tất cả đều làm hắn thả lỏng cực kỳ.

    Một đêm cứ thế trôi qua, đến hôm sau, khi trời tờ mờ sáng, Vũ Văn Lan tỉnh lại.

    Hắn không quên chuyện quan trọng, vội vàng cúi người xem, quả nhiên cảnh tượng ngày hôm qua lại xuất hiện tiếp, hơn nữa hình như còn tiến bộ hơn hôm qua một chút.

    Có hy vọng rồi, hắn nghĩ như thế.

    Nếu một lần còn có thể nói là ngẫu nhiên, nhưng nếu xuất hiện liên tục thì nó đã không còn là ngẫu nhiên nữa, hắn đã thấy được hy vọng.

    Vũ Văn Lan quay đầu nhìn lại, cô gái kia vẫn còn đang ngủ, nét mặt nàng ấy lười biếng, hai má phơn phớt hồng hệt như đóa hải đường thêu trên bức màn.

    Đặc biệt là đôi môi hơi chu lên, non mềm ướt át hệt như một trái anh đào mê người.

    Sáng nay không có buổi chầu sớm, cho nên hắn cũng không vội vã rời đi, trong lòng chợt nảy lên một ý, thế là hắn cúi đầu.

    Nhưng mà còn chưa kịp đụng tới Yến Xu, nàng lại đột nhiên tung ra một đá.

    Chuyện nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, hắn vội duỗi tay nắm lấy cái chân đó, mà cô gái kia cũng dần dần mở to mắt.

    Vũ Văn Lan nhíu mày, hỏi: "Sao nàng lại đá Trẫm?"

    Yến Xu vừa mới tỉnh nên còn có chút ngái ngủ, nàng ngơ ngác bảo: "Thần thiếp không có đá bệ hạ, thần thiếp đá tên dê xồm cơ.."

    Vũ Văn Lan: "Tên dê xồm?"

    Yến Xu gật đầu: "Vâng, thần thiếp mơ thấy mình đang đi trên đường thì tự dưng bị một người kéo vào trong bụi cỏ, kẻ đó muốn giở trò đồi bại với thần thiếp, cho nên thần thiếp giơ chân lên định đá hắn.."

    Hừ, lần này còn nhẹ đấy, nếu lần sau còn mơ thấy giấc mộng kiểu này thì nàng sẽ đánh chết hắn.

    Vũ Văn Lan: "..."

    Hắn thử hỏi: "Mặt mũi tên dê xồm đó trông như thế nào?"

    Nàng lập tức đáp: "Thần thiếp không thấy rõ, chỉ nhớ mang máng kẻ đó râu ria xồm xoàm, vẻ mặt rất hèn mọn bỉ ổi."

    Vũ Văn Lan len lén sờ cằm, may quá hắn không có râu ria xồm xoàm, cho nên kẻ đó nhất định không phải là hắn.

    Yến Xu nói xong cũng tỉnh táo hẳn.

    Khó khăn lắm mới chịu đựng được qua một đêm, nghĩ đến bữa sáng đang vẫy gọi, nàng vội đứng dậy nói: "Để thần thiếp hầu hạ bệ hạ rời giường ạ."

    【 Mau mau mau, mau dậy ăn sáng, hê hê! 】

    Niềm hân hoan ban nãy của Vũ Văn Lan đã không còn sót lại chút gì, cho nên hắn cũng đáp một tiếng rồi xuống giường.

    Sau khi hai người rửa mặt xong, đồ ăn sáng cũng đã được bưng lên đặt trên bàn.

    Hí hí, sáng nay hắn ở lại đây, cho nên mình lại có thể ăn ké một bữa ngự thiện rồi. Yến Xu vừa nghĩ thế vừa hưng phấn đi tới bên cạnh bàn, kết quả vừa nhìn thấy món ăn, nàng thiếu điều muốn xỉu luôn tại chỗ.

    Chỉ thấy trên bàn bày mười mấy chén đĩa, có món ăn kèm, có canh, có cháo, cũng có món chính, nhưng tất cả đều là đồ ăn chay.

    "Sao hôm nay bệ hạ cũng ăn chay thế ạ?"

    Nàng kinh ngạc hỏi.

    Phú Hải đứng một bên khom người giải thích: "Quý nghi quên rồi sao? Ba ngày sau sẽ có nghi thức cúng tế ở điện Phụng Tiên, cho nên trong ba ngày này trong cung phải trai giới ạ."

    Yến Xu: "..."

    Nàng hoàn toàn quên mất việc này luôn.

    Ba ngày đáng sợ nhất trong năm tới rồi!

    Phải biết rằng, ba ngày này không chỉ đơn giản là không thể ăn mặn thôi, mà những món chiên rán dầu mỡ cũng không được nốt, cho nên trên bàn cơm chỉ toàn là mấy món hấp luộc thôi.

    Có thể nói sau khi trải qua ba ngày này, cho dù không muốn giảm béo cũng có thể sút hẳn hai, ba cân.

    Trong lúc nàng đang ỉu xìu, Vũ Văn Lan đã cầm đũa lên, đương nhiên còn không quên khẩu nghiệp: "Bữa sáng hôm nay thanh đạm thật đấy, vừa lúc thích hợp cho nàng ăn nhỉ."

    Yến Xu: "..."

    Đành chịu vậy, nếu không ăn thì nàng phải nhịn đói luôn mất.

    Nàng chỉ đành cầm đũa lên.

    Không qua bao lâu, bữa sáng đã ăn xong, đã tới lúc Vũ Văn Lan trở về cung Càn Minh.

    Yến Xu tiễn hắn đến cửa, đúng lúc này hắn chợt quay đầu lại nói với nàng: "Ba ngày này Trẫm không thể sang đây được."

    Theo quy tắc trai giới, một là phải ăn chay, hai là quân vương không thể lâm hạnh phi tần, cũng tạm dừng tất cả các hoạt động giải trí cũng như yến tiệc.

    Hắn nói ra như thế là muốn xem phản ứng của nàng.

    Chỉ nghe nàng hoan hô trong lòng: 【 Tốt quá! Cuối cùng cũng được độc chiếm cái giường lớn rồi! 】

    Vũ Văn Lan: "..."

    Ha, hắn biết ngay mà.

    ~~

    Trở lại cung Càn Minh, Vũ Văn Lan lập tức phái cẩm y vệ điều tra tiệc mừng thọ của Thượng thư Bộ Hộ Tề Vi Trai.

    Mà cùng lúc đó trong cung Chung Túy, Chu quý phi đang bưng một hộp đồ ăn chuẩn bị ra cửa.

    Cung nữ Tú Vân hầu hạ bên người Chu quý phi lại có chút do dự, nàng ta nhịn không được hỏi: "Nương nương, làm vậy ổn thật sao ạ?"

    Tú Vân biết chủ tử nhà mình đã bỏ một thứ không nên bỏ vào trong điểm tâm, nàng ta rất lo lắng, nếu việc này mà bị bệ hạ phát hiện thì..

    Chu quý phi lại liếc nàng ta một cái: "Có gì mà không ổn? Khó khăn lắm bổn cung mới có được cơ hội này."

    Hiện tại đang trai giới ba ngày, người bình thường không quen ăn đồ chay, cho nên thường sẽ ăn thêm chút điểm tâm vào khoảng gần buổi trưa và buổi xế, bởi vậy Thái Hậu mới cố ý cho nàng ta cơ hội này.

    Bệ hạ nhất định không thể từ chối được.

    Khó khăn lắm nàng mới kiếm được thứ thuốc này, nghe bảo là trăm phát trăm trúng, nếu không nhanh tay chớp lấy thời cơ thì không biết cơ hội lần sau là khi nào nữa!

    ~~

    Cùng lúc đó, trong điện Cam Lộ, Yến Xu đang viết tiểu thuyết thì nhận được tin tức từ hệ thống: 【 Dưa lớn: Chu quý phi định hạ thuốc kích dục lên hoàng đế. 】

    Gì vậy trời?

    Yến Xu suýt nữa viết sai chữ: 【 Thuốc.. thuốc kích dục ấy hả? 】

    Hệ thống: 【 Đúng, lúc này ả đang cầm bánh hạt dẻ ra cửa, chà chà, sắp tới cung Càn Minh rồi kìa. 】

    Yến Xu: 【.. Từ từ đã, nàng ta bất ngờ đi đưa điểm tâm như vậy, chẳng lẽ hoàng đế cũng cho nàng ta vào sao? 】

    Hệ thống: 【 Mượn danh nghĩa của Thái Hậu là vào được ngay ấy mà, nếu không hoàng đế bị mang tiếng là bất hiếu với Thái Hậu thì sao. 】

    Yến Xu: 【.. Tuy là như vậy thật, nhưng hoàng đế có "lên" được đâu, thuốc kích dục cũng không có hiệu quả gì, yên tâm đi. 】

    Hệ thống: 【 Chưa chắc nha, lần này thứ mà Chu quý phi dùng là Tỏa Tình Tán đó, thứ này xếp hạng thứ ba trong số các loại thuốc kích thích trên giang hồ, đàn ông bình thường trúng thuốc thì còn được, chứ ai mà bị bất lực không thể này nọ như hoàng đế thì rất có khả năng kinh mạch sẽ bị hỗn loạn sau đó tẩu hỏa nhập ma luôn. 】

    Yến Xu: 【 Độc vậy luôn hả? 】

    Thử nghĩ coi, hoàng đế chính là đùi vàng của nàng đó, nếu hắn mà bị tẩu hỏa nhập ma thì..

    Ngay lúc này, hệ thống lại nói: 【 Chu quý phi đã vào tới Ngự Thư Phòng rồi kìa. 】

    Yến Xu đứng ngồi không yên, nàng suy nghĩ một lát, tiện tay chộp lấy một thứ trong điện rồi vội vàng ra cửa.

    * * *

    Tác giả có lời muốn nói:

    Vị hoàng đế nào đó: Ái phi tới cứu Trẫm kìa! Cảm động quá!

    Yến Xu: Đại ca đừng có hiểu lầm, tui tới ăn dưa thôi.

    Vị hoàng đế nào đó..
     
    Last edited: Dec 18, 2022
  3. nntc6761 ~~~Cập nhật link bài mới ở trên tường ạ~~

    Messages:
    2,173
    Chương 22

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
    <3 <3 Bạn chưa có tài khoản? Nhấn tại đây: link Đăng Ký miễn phí để đọc truyện ngay nào!
     
    Last edited: Jan 2, 2023
  4. nntc6761 ~~~Cập nhật link bài mới ở trên tường ạ~~

    Messages:
    2,173
    Chương 23

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
    <3 Bạn chưa có tài khoản? Nhấn Đăng Ký miễn phí để đọc truyện ngay nào!
     
    Last edited: Dec 18, 2022
  5. nntc6761 ~~~Cập nhật link bài mới ở trên tường ạ~~

    Messages:
    2,173
    Chương 24

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
    <3 Bạn chưa có tài khoản? Nhấn Đăng Ký miễn phí để đọc truyện ngay nào!
     
    Last edited: Dec 18, 2022
  6. nntc6761 ~~~Cập nhật link bài mới ở trên tường ạ~~

    Messages:
    2,173
    Chương 25

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
    <3 Bạn chưa có tài khoản? Nhấn Đăng Ký miễn phí để đọc truyện ngay nào!
     
    Last edited: Dec 18, 2022
  7. nntc6761 ~~~Cập nhật link bài mới ở trên tường ạ~~

    Messages:
    2,173
    Chương 26

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
    <3 Bạn chưa có tài khoản? Nhấn Đăng Ký miễn phí để đọc truyện ngay nào!
     
    Last edited: Dec 18, 2022
  8. nntc6761 ~~~Cập nhật link bài mới ở trên tường ạ~~

    Messages:
    2,173
    Chương 27

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
    <3 Bạn chưa có tài khoản? Nhấn Đăng Ký miễn phí để đọc truyện ngay nào!
     
    Last edited: Dec 24, 2022
  9. nntc6761 ~~~Cập nhật link bài mới ở trên tường ạ~~

    Messages:
    2,173
    Chương 28

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
    <3 Bạn chưa có tài khoản? Nhấn Đăng Ký miễn phí để đọc truyện ngay nào!
     
  10. nntc6761 ~~~Cập nhật link bài mới ở trên tường ạ~~

    Messages:
    2,173
    Chương 29

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
    <3 Bạn chưa có tài khoản? Nhấn Đăng Ký miễn phí để đọc truyện ngay nào!
     
    Last edited: Dec 24, 2022
Trả lời qua Facebook
Loading...