Trường Võ Thị Sáu có một cô giáo dạy hóa học xinh đẹp tên Ngọc Xuân trùng với tên của em. Có lần cô nhờ viết cho cô một bài thơ có tên của cô, tôi nói chỉ cái tên Ngọc Xuân là cũng có thể viết thành thơ được rồi:
Ngọc Xuân
Mùa Xuân ẩn trong ngọc
Đá lung linh chập chờn
Ta mãi tìm hư ảo
Nhặt toàn màu cô đơn...
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Nguồn:
1. Báo Xuân Văn Nghệ Bình Dương năm 2017
2. Tập thơ Huyền Thoại Người Lái Đò - NXB Hội Nhà Văn 2013
Tặng em Ngọc Xuân, đọc cho vui nhé