Tránh xa anh ra vì anh không muốn thấy e buồn lo hay khóc vì anh, anh đâu có lau nước mắt hay ở cạnh em trong mỗi đêm lạnh
Em cũng thấy đó tới tô hủ tíu khi ăn còn đắng đo nhiều lúc im lặng, e chỉ tìm một góc ngồi nhăn nhó
Anh chỉ muốn ôm chặt đôi tay vuốt nhẹ lên đôi gò má em
Nhưng vì duyên số đã đẩy em đi nên anh đành chấp nhận để mất e...