Sông quê lặng bóng trăng ngà
Nỗi niềm hun hút ngân nga điệu buồn.
Tre xanh rì rào gió cuốn,
Như lời mẹ hát, nguồn cơn đất trời.
Biển chiều sóng vỗ chơi vơi,
Mênh mang khát vọng, rạng ngời sắc xuân.
Núi cao mờ sương trầm ngấn,
Đỉnh ngàn vọng tiếng chuông ngân cõi thiền.
Đồng vàng lúa chín triền miên,
Hương thơm thấm đẫm, dịu hiền dáng quê.
Con đường đất đỏ lê thê,
Bước chân ký ức, nặng nề tháng năm.
Trăng khuya soi bóng âm thầm,
Như hồn dân tộc, trăm năm vẫn còn.
Thiên nhiên trải rộng mênh mông,
Lời ca bất tận, tình nồng nước non.
Lười làm ảnh bìa thơ nên đăng trạng thái vậy


Reactions: Đỗ Nguyên ANH