[Lyrics + Vietsub] Yêu Như Thói Quen - Nhị Thạc/Thính Triều Các

Thảo luận trong 'Quốc Tế' bắt đầu bởi Nhiên Trần, 5 Tháng tư 2025.

  1. Nhiên Trần

    Bài viết:
    757
    Yêu Như Thói Quen

    Trình bày:
    Nhị Thạc/Thính Triều Các

    Lyricist: Đại Hữu Quang/Bất Tranh/Remi/Lý Thạc (代佑光/不争/Remi/李硕)

    Composer: Cáp Dã/Bất Tranh/Remi/Lý Thạc (哈也/不争/Remi/李硕)

    Trans: Hủ Tiếu Gõ

    "Thế nhưng hình bóng của em anh đã sớm yêu như thói quen

    Em nói anh làm sao để quên, nói anh làm sao để ngừng nhớ

    Nỗi nhớ trong anh đang cháy bỏng sẽ không nhạt phai theo thời gian

    Lần nào cũng làm chính mình tổn thương

    Nhưng sự cuồng nhiệt của em anh cũng đã yêu như thói quen

    Vậy nên anh tự tha thứ cho tình yêu này

    Dù sao chỉ cần em xuất hiện, anh liền đầu hàng."

    "Yêu Như Thói Quen" - một bài nhạc tiếng Trung được thể hiện bởi Nhị Thạc & Thính Triều Các, với giai điệu êm ái, trầm lắng, nhẹ nhàng, tạo cảm giác vừa ấm áp vừa bình yên lại vừa khiến lòng ta như lắng lại những cảm xúc khó tả không tên nào đó, về phần lời, ca từ bài này đơn giản, dễ hình dung về ý nghĩa mà bài hát muốn truyền tải, nội dung nói về tâm tư của một người sau khi chia tay, dù đã rời xa nhau rồi, anh ta đã muốn bước tiếp hành trình mới mà không còn người kia, nhưng những ký ức cùng như thói quen cứ ùa về khiến anh ta chẳng thể nào có thể move on để tiến bước nữa, mỗi lần nhớ đến đều một lần tiếc nuối, một lần tiếc nuối lại một lần tự làm tổn thương chính mình, đọc mà cảm thấy đau lòng làm sao, cùng nghe và cảm nhận ca khúc này nhé, cuối cùng chúc các bạn nghe nhạc vui vẻ!



    Lời bài hát:

    我用夜来将这悲伤丈量

    原来遗憾有一生那么长

    你已不在我身旁

    我假装着很坚强

    却被时间撕破伪装

    我用风来将这回忆吹凉

    以为这样就能不再去想

    我也曾 尝试回到从前的模样

    就像 是你从来 没有来过那样

    可是你的模样

    我早就爱以为常

    你叫我怎么忘

    又叫我怎么不想

    我思念在发烫

    不随时间退让

    一次次将自己烫伤

    可是你的疯狂

    我也已爱以为常

    所以我 自顾将 爱原谅

    毕竟 你一出现 我就投降

    你走后的每个夜变得好漫长

    身体变得越来越重

    没删除记录的对话框

    痛苦和难过伴我入梦

    关于你的一切我不敢触碰

    可还是会变得越来越痛

    我笑着和朋友讲起你

    可心脏却被开了个洞

    那置顶的消息也没再响起

    经历了噩梦也没再找你

    我开始习惯没你的生活

    你也找到新的岛屿

    感情就没道理

    这痛苦 何时能到底

    我心里下了一场暴雨

    再没办法 触碰到你

    可是你的模样

    我早就爱以为常

    你叫我怎么忘

    又叫我怎么不想

    我思念在发烫

    不随时间退让

    一次次将自己烫伤

    可是你的疯狂

    我也已爱以为常

    所以我 自顾将 爱原谅

    毕竟 你一出现 我就投降

    可是你的模样

    我早就爱以为常

    你叫我怎么忘

    又叫我怎么不想

    我思念在发烫

    不随时间退让

    一次次将自己烫伤

    可是你的疯狂

    我也已爱以为常

    所以我 自顾将 爱原谅

    毕竟 你一出现 我就投降

    毕竟 你一出现 我就投降

    Pinyin:

    Wǒ yòng yè lái jiāng zhè bēi shāng zhàng líang

    Yúan lái yí hàn yǒu yī shēng nà me cháng

    Nǐ yǐ bù zài wǒ shēn páng

    Wǒ jiǎ zhuāng zhe hěn jiān qíang

    Què bèi shí jiān sī pò wěi zhuāng

    Wǒ yòng fēng lái jiāng zhè húi yì chuī líang

    Yǐ wéi zhè yàng jìu néng bù zài qù xiǎng

    Wǒ yě céng cháng shì húi dào cóng qían de mú yàng

    Jìu xìang shì nǐ cóng lái méi yǒu lái guò nà yàng

    Kě shì nǐ de mú yàng

    Wǒ zǎo jìu ài yǐ wéi cháng

    Nǐ jìao wǒ zěn me wàng

    Yòu jìao wǒ zěn me bù xiǎng

    Wǒ sī nìan zài fā tàng

    Bù súi shí jiān tùi ràng

    Yī cì cì jiāng zì jǐ tàng shāng

    Kě shì nǐ de fēng kúang

    Wǒ yě yǐ ài yǐ wéi cháng

    Suǒ yǐ wǒ zì gù jiāng ài yúan lìang

    Bì jìng nǐ yī chū xìan wǒ jìu tóu xíang

    Nǐ zǒu hòu de měi gè yè bìan de hǎo màn cháng

    Shēn tǐ bìan de yuè lái yuè zhòng

    Méi shān chú jì lù de dùi hùa kuāng

    Tòng kǔ hé nán guò bàn wǒ rù mèng

    Guān yú nǐ de yī qiè wǒ bù gǎn chù pèng

    Kě hái shì hùi bìan de yuè lái yuè tòng

    Wǒ xìao zhe hé péng yǒu jiǎng qǐ nǐ

    Kě xīn zàng què bèi kāi le gè dòng

    Nà zhì dǐng de xiāo xī yě méi zài xiǎng qǐ

    Jīng lì le è mèng yě méi zài zhǎo nǐ

    Wǒ kāi shǐ xí gùan méi nǐ de shēng huó

    Nǐ yě zhǎo dào xīn de dǎo yǔ

    Gǎn qíng jìu méi dào lǐ

    Zhè tòng kǔ hé shí néng dào dǐ

    Wǒ xīn lǐ xìa le yī chǎng bào yǔ

    Zài méi bàn fǎ chù pèng dào nǐ

    Kě shì nǐ de mú yàng

    Wǒ zǎo jìu ài yǐ wéi cháng

    Nǐ jìao wǒ zěn me wàng

    Yòu jìao wǒ zěn me bù xiǎng

    Wǒ sī nìan zài fā tàng

    Bù súi shí jiān tùi ràng

    Yī cì cì jiāng zì jǐ tàng shāng

    Kě shì nǐ de fēng kúang

    Wǒ yě yǐ ài yǐ wéi cháng

    Suǒ yǐ wǒ zì gù jiāng ài yúan lìang

    Bì jìng nǐ yī chū xìan wǒ jìu tóu xíang

    Kě shì nǐ de mú yàng

    Wǒ zǎo jìu ài yǐ wéi cháng

    Nǐ jìao wǒ zěn me wàng

    Yòu jìao wǒ zěn me bù xiǎng

    Wǒ sī nìan zài fā tàng

    Bù súi shí jiān tùi ràng

    Yī cì cì jiāng zì jǐ tàng shāng

    Kě shì nǐ de fēng kúang

    Wǒ yě yǐ ài yǐ wéi cháng

    Suǒ yǐ wǒ zì gù jiāng ài yúan lìang

    Bì jìng nǐ yī chū xìan wǒ jìu tóu xíang

    Bì jìng nǐ yī chū xìan wǒ jìu tóu xíang

    Vietsub:

    Anh dùng đêm đen để

    Đong đếm nỗi buồn này

    Hóa ra tiếc nuối lại kéo dài cả một đời

    Em đã không còn bên cạnh anh

    Anh phải vờ như thật mạnh mẽ

    Nhưng lại bị thời gian xé đi lớp ngụy trang

    Anh nhờ cơn gió làm nguội lạnh những hồi ức

    Cứ ngỡ làm vậy sẽ thôi không nhớ đến nữa

    Anh cũng từng cố gắng

    Trở về dáng vẻ của ngày xưa

    Tựa như khi bóng dáng em

    Chưa từng xuất hiện trong đời

    Thế nhưng hình bóng của em

    Anh đã sớm yêu như thói quen

    Em nói anh làm sao để quên

    Nói anh làm sao để ngừng nhớ

    Nỗi nhớ trong anh đang cháy bỏng

    Sẽ không nhạt phai theo thời gian

    Lần nào cũng làm chính mình tổn thương

    Nhưng sự cuồng nhiệt của em

    Anh cũng đã yêu như thói quen

    Vậy nên anh tự tha thứ cho tình yêu này

    Dù sao chỉ cần em xuất hiện,

    Anh liền đầu hàng

    Từ khi em rời xa,

    Mỗi đêm đều dài miên man

    Cơ thể anh anh càng ngày càng trĩu nặng

    Cửa sổ tin nhắn chưa một lần xóa đi

    Niềm đau cùng nỗi buồn

    Theo anh vào giấc ngủ

    Mọi thứ thuộc về em

    Anh chẳng dám chạm đến

    Nhưng rồi ngày qua ngày

    Lại càng thêm đau đớn hơn

    Anh mỉm cười khi kể về em với bè bạn

    Nhưng con tim lại như bị khoét một lỗ sâu

    Cuộc trò chuyện được ghim

    Cũng chẳng còn tiếng thông báo

    Dù gặp phải ác mộng cũng chẳng còn phiền đến em

    Anh đã dần quen với cuộc sống thiếu vắng em

    Em cũng đã tìm được bến đỗ mới

    Tình cảm vốn chẳng bàn lý lẽ

    Nỗi đau này biết khi nào nguôi ngoai

    Trong lòng anh cuộn trào một cơn giông bão

    Không còn cách nào chạm tới được em

    Thế nhưng hình bóng của em

    Anh đã sớm yêu như thói quen

    Em nói anh làm sao để quên

    Nói anh làm sao để ngừng nhớ

    Nỗi nhớ trong anh đang cháy bỏng

    Sẽ không nhạt phai theo thời gian

    Lần nào cũng làm chính mình tổn thương

    Nhưng sự cuồng nhiệt của em

    Anh cũng đã yêu như thói quen

    Vậy nên anh tự tha thứ cho tình yêu này

    Dù sao chỉ cần em xuất hiện,

    Anh liền đầu hàng.​
     
    Hoa Nguyệt Phụng thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...