Bài Thơ: Yêu Một Nàng Thơ Vướng Mãi Một Niềm Đau Tác Giả: Đứa Trẻ Mù Lòa Thể Loại :(Tự Do) Khi đem lòng yêu một nàng thơ vẫn còn dằn vặt vì những điều đã cũ, khi tim sứt vỡ chẳng chịu lành, và đôi khi có những cơn mộng mang đầy nước mắt, là ta đã chấp nhận đi vào một con đường đầy thi vị nhưng lắm thử thách và lòng khoan dung, tha thứ lẫn cảm thông, cảm thông cho quá khứ, kiên nhẫn trong hiện tại, và xây đắp thật nhiều cho tương lai, để có thể nâng niu và chữa lành cho họ! Cánh tay ngoan em xóa dịu những nỗi buồn Vương vào tim anh khiến lòng mình ngàng ngỡ Hoa tình nở rộ trên hàng cây, nhưng hình như còn thiếu đi chút nắng Chỉ tại một cơn đau, cứ vướng lại nhiều lần Anh hiểu lòng em còn vô vàn cả một biển bâng khuâng Còn lạc trong sắc chiều bay bay một ngày hoàng hôn cũ Anh hiểu, kí ức tình đầu thức hoài vẫn còn chưa muốn ngủ Nhưng nào có quyền ghen, những mộng đẹp ngày xưa Ta yêu nhau nhiều, nhưng một phần nào đó thì chưa Một góc lớn như khoảng trời cô đơn em nửa đời ôm ấp Anh như đám mây cứ cố vươn mình nhưng chẳng bao giờ khuất lấp Bão tố nơi em, vằn vặt trong tim, mãi mãi chẳng mở lòng Anh muốn ôm em hoài không chỉ có mùa đông Muốn thương em bằng hết tấm lòng của anh cả một đời chát chúa Tương lai anh ra sao, bản thân anh chưa tự mình hiểu rõ Nhưng của em là, sẽ hạnh phúc bên anh Mở cửa trái tim đi, thả hết những mây giăng Hãy để anh thật sự một lần mang tình yêu thành ánh nắng Anh không cần nhiều, chỉ cần em cười vui là đủ cả Nên xin mắt em một lần, anh ở đó, thiết tha Hết