[Lyrics + Vietsub] Yên Hỏa Thủ Ký - Thiển Ảnh A

Thảo luận trong 'Quốc Tế' bắt đầu bởi ThanhHằng170204, 7 Tháng sáu 2025 lúc 11:57 PM.

  1. ThanhHằng170204

    Bài viết:
    246
    Yên Hỏa Thủ Ký

    Trình bày: Thiển Ảnh A

    Tác từ: Thập Nhị Huynh

    Tác khúc: Nùng Sương Bảo

    Biên khúc: Mzf Tiểu Mộ

    Có những bài hát không cần cao trào, không cần ca từ hoa mỹ vẫn khiến lòng người rung động chỉ bằng vài hình ảnh thân quen và giai điệu ấm áp. "Yên Hỏa Thủ Ký" do Thiển Ảnh A thể hiện là một ca khúc như vậy. Một bản ballad nhẹ nhàng, như làn khói lam bảng lảng trên mái nhà vào buổi hoàng hôn, lặng lẽ vẽ lại những lát cắt đời thường giản dị nhưng thấm đẫm cảm xúc.

    Ngay từ tựa đề "Thủ ký" tức là ghi chép bằng tay, ta đã có thể hình dung đây là những dòng hồi ức, những trang nhật ký nhỏ được viết giữa khói bếp, giữa tiếng gọi nhau của làng quê, giữa tiếng cười con trẻ tan học. Còn "Yên hỏa" nghĩa là khói lửa chẳng phải chính là biểu tượng cho hơi ấm của cuộc sống thường nhật đó sao?

    Lời bài hát là một thước phim quay chậm về những buổi chiều tà nơi làng quê: Ông ngồi chậm rãi hút thuốc lào, bà vá áo quét sân, trẻ con nô đùa sau giờ học, gánh hàng rong leng keng bên hè phố. Những âm thanh, hình ảnh đó tưởng chừng nhỏ bé, vụn vặt, nhưng chính là linh hồn của một đời người. Tác giả đã vẽ lại bức tranh ấy bằng những câu chữ đơn sơ, gần gũi đến nao lòng: "Chàng trai ấy còn đang loanh quanh bên bờ sông", "Bạn nhìn xem, khói bếp nhân gian, làn khói mỏng chạm đến thế gian".. vừa nhẹ nhàng mà thấm sâu.

    Ca từ gần gũi là thế, phần nhạc lại càng nâng đỡ cảm xúc. Giai điệu của "Yên Hỏa Thủ Ký" không vội vã, không cao trào, chỉ đều đều như nhịp thở của cuộc sống. Chính sự "không có gì đặc biệt" ấy lại khiến người nghe dễ đồng cảm – vì trong khoảnh khắc nào đó, ai cũng từng là đứa trẻ ôm bánh rán về nhà, từng là người đứng trước cửa ngắm ánh hoàng hôn cuối ngày.

    Giữa thế giới âm nhạc hiện đại đầy biến động, "Yên Hỏa Thủ Ký" như một nốt lặng đẹp đẽ, một lời thì thầm về sự bình yên giản dị nhưng vô giá. Nó khiến ta nhớ rằng: Dù cuộc đời có bao nhiêu gió bụi, thì những bữa cơm nhà, tiếng gọi "con về rồi à?", khói bếp vương trên mái tóc.. chính là nơi để trái tim neo lại.

    Nếu bạn đang mệt mỏi, đang lạc lõng giữa phố thị ồn ào, hãy thử một lần lắng nghe Yên Hỏa Thủ Ký. Có thể bạn sẽ tìm thấy mình trong đó. Một bản thân đã từng bình yên như thế, đã từng mong ước đơn giản đến thế. Một bài hát không chỉ để nghe, mà để nhớ, để yêu, và để quay về.




    Trên đây là bản Vietsub trên Youtube, còn dưới là bản Trung nhóa mọi người.


    Lời bài hát

    谁家灶台冒人炊烟

    日落下西山

    长街人群聚了散

    街边小贩树桐板

    学堂孩童散学晚

    糖糕粘嘴边

    村口阿黄叫呀叫得欢

    有人匆忙把家还

    阿爷最爱抽袋烟

    快活似神仙

    阿妈手里不得闲

    缝了我的衣衫扫屋檐

    晚霞醉在风里睡在天边

    姑娘红了脸

    月上柳梢快爬了一半

    她的情郎在河畔打转

    你看烟火人间炊烟

    晚地扣着人世间

    你看柴米油盐细打算

    十两心酸换了二两钱

    你看俗气人间满街笑谈

    谁能不思烦

    你看家长里短又一天

    热闹非凡是人间

    小河上路过门前念桃夭画园

    我说烤鸭不错可以分一半

    墙里秋千摇啊荡啊晃啊

    墙外无人把她怜

    那落日走了半天也没走到晚

    炊烟被风吹散谁正把我换

    我在人间转啊瞧啊叹啊

    与谁结伴把灯点呀一盏又一盏

    阿爷最爱抽袋烟

    快活似神仙

    阿妈手里不得闲

    缝了我的衣衫扫屋檐

    晚霞醉在风里睡在天边

    姑娘红了脸

    月上柳梢快爬了一半

    她的情郎在河畔打转

    你看烟火人间炊烟

    晚地扣着人世间

    你看柴米油盐细打算

    十两心酸换了二两钱

    你看俗气人间满街笑谈

    谁能不思烦

    你看家长里短又一天

    热闹非凡是人间

    Pinyin

    Shúi jiā zào tái mào rén chuī yān

    Rì luò xìa xī shān

    Cháng jiē rén qún jù liǎo sàn

    Jiē biān xiǎo fàn shù tóng bǎn

    Xué táng hái tóng sàn xué wǎn

    Táng gāo zhān zuǐ biān

    Cūn kǒu ā húang jìao yā jìao de huān

    Yǒu rén cōng máng bǎ jiā húan

    ā yé zùi ài chōu dài yān

    Kùai huó sì shén xiān

    ā mā shǒu lǐ bù dé xían

    Féng liǎo wǒ de yī shān sǎo wū yán

    Wǎn xía zùi zài fēng lǐ shùi zài tiān biān

    Gū níang hóng liǎo liǎn

    Yuè shàng liǔ shāo kùai pá liǎo yī bàn

    Tā de qíng láng zài hé chǔ dǎ zhuǎn

    Nǐ kàn yān huǒ rén jiān rù chuī yān

    Wǎn dǐ kòu zhuó rén shì jiān

    Nǐ kàn chái mǐ yóu yán xì dǎ sùan

    Shí liǎng xīn suān hùan liǎo èr liǎng qían

    Nǐ kàn sú qì rén jiān mǎn jiē xìao tán

    Shúi néng bù sī fán

    Nǐ kàn jiā cháng lǐ duǎn yòu yī tiān

    Rè nào fēi fán shì rén jiān

    Xiǎo hé shàng lù guò mén qían nìan tāo yào hùa yúan

    Wǒ shuō kǎo yā bù cuò kě yǐ fēn yī bàn

    Qíang lǐ qiū qiān yáo ā dàng ā huǎng ā

    Qíang wài wú rén bǎ tā lìan

    Nà luò rì zǒu liǎo bàn tiān yě méi zǒu dào wǎn

    Chuī yān bèi fēng chuī sàn shúi zhèng bǎ wǒ hùan

    Wǒ zài rén jiān zhuǎn ā qíao ā tàn ā

    Yǔ shúi jié bàn bǎ dēng diǎn yā yī zhǎn yòu yī zhǎn

    ā yé zùi ài chōu dài yān

    Kùai huó sì shén xiān

    ā mā shǒu lǐ bù dé xían

    Féng liǎo wǒ de yī shān sǎo wū yán

    Wǎn xía zùi zài fēng lǐ shùi zài tiān biān

    Gū níang hóng liǎo liǎn

    Yuè shàng liǔ shāo kùai pá liǎo yī bàn

    Tā de qíng láng zài hé chǔ dǎ zhuǎn

    Nǐ kàn yān huǒ rén jiān rù chuī yān

    Wǎn dǐ kòu zhuó rén shì jiān

    Nǐ kàn chái mǐ yóu yán xì dǎ sùan

    Shí liǎng xīn suān hùan liǎo èr liǎng qían

    Nǐ kàn sú qì rén jiān mǎn jiē xìao tán

    Shúi néng bù sī fán

    Nǐ kàn jiā cháng lǐ duǎn yòu yī tiān

    Rè nào fēi fán shì rén jiān

    Lời Việt

    Chiều buông nắng đỏ chân mây,

    Ai đang nhóm bếp, ai xây khói lò.

    Phố dài tấp nập người lo,

    Gánh hàng lề phố, bảng to dựa tường.

    Trẻ con tan học muộn thường,

    Miệng còn dính bánh, miệng vương chút đường.

    Chó vàng đầu ngõ sủa vương,

    Người đi vội vã tìm đường về nhanh.

    A gia ưa rít điếu lành,

    Thảnh thơi như thể thần tiên giữa đời.

    A ma tay chẳng hề rời,

    Khâu y phục cũ, quét nơi mái nhà.

    Chiều say ngả gió mơ mà,

    Ngủ trong ráng đỏ, trôi xa giữa trời.

    Má nàng ửng đỏ một thời,

    Trăng kia lên nửa, dáng ngời liễu thưa.

    Người kia, ý khúc như mưa,

    Giữa dòng uốn khúc, chẳng thừa chẳng sai.

    Ngươi xem khói bếp bay dài,

    Chiều buông nhè nhẹ, một mai kiếp người.

    Ngươi xem dầu gạo mắm tươi,

    Mười phần chua xót đổi vời hai phân.

    Ngươi xem nhân thế hồng trần,

    Tiếng cười chen chúc, bước chân rộn ràng.

    Ai mà chẳng một lần mang

    Sầu lo dằng dặc, thở than tháng ngày.

    Ngươi xem bếp lửa tàn phai,

    Hết ngày cơm nước, vẫn hoài yêu thương.

    Sông nhỏ lặng lẽ ven đường,

    Gió qua thềm cũ, nhớ vương nét đào.

    Ta rằng: "Vịt nướng thơm sao!

    Chia đôi một nửa, ngọt ngào tình thân."

    Xích đu lay động bao lần,

    Tường trong lắc lư, tường ngoài ai trông?

    Hoàng hôn lững thững chưa xong,

    Khói bay tan mất, gió hong mơ hồ.

    Ai đang gọi giữa nhân đồ?

    Ta còn ngơ ngác, dõi theo bóng người.

    Cùng ai thắp sáng một đời,

    Đèn hoa từng ngọn, sáng nơi nhân trần.

    A gia ưa rít điếu lành,

    Thảnh thơi như thể thần tiên giữa đời.

    A ma tay chẳng hề rời,

    Khâu y phục cũ, quét nơi mái nhà.

    Chiều say ngả gió mơ mà,

    Ngủ trong ráng đỏ, trôi xa giữa trời.

    Má nàng ửng đỏ một thời,

    Trăng kia lên nửa, dáng ngời liễu thưa.

    Người kia – ý khúc như mưa,

    Giữa dòng uốn khúc, chẳng thừa chẳng sai.

    Ngươi xem khói bếp bay dài,

    Chiều buông nhè nhẹ – một mai kiếp người.

    Ngươi xem dầu gạo mắm tươi,

    Mười phần chua xót đổi vời hai phân.

    Ngươi xem nhân thế hồng trần,

    Tiếng cười chen chúc, bước chân rộn ràng.

    Ai mà chẳng một lần mang

    Sầu lo dằng dặc, thở than tháng ngày.

    Ngươi xem bếp lửa tàn phai,

    Hết ngày cơm nước, vẫn hoài yêu thương.
     
    Hoa Nguyệt Phụngiam.wonwoo thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...