Tôi nằm lặng nghe tiếng lá rơi ngoài thềm từng cơn ào ào như mưa sớm trước ánh điện đêm và không khí im lìm của thành phố. Ngó ra cây bàng trước cửa, từng thân cây khẳng khiu, mốc meo quặn mình chống lại gió mùa ùa về trong những đêm đông gió rét.. Việc duy nhất để chống lại cái rét mướt và nỗi buồn ấy là nằm cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp.. Nhưng rồi một sớm mai tỉnh giấc nỗi buồn ấy lại tự dưng biến, trong mình bỗng như được thêm một luồng sinh khí mới, không thể chậm chễ thêm nữa. Có một tiếng nói sâu thẳm trong lồng ngực tôi vang vọng: "Còn chần chừ gì nữa cô bé, hãy đón nhận những điều thú vị của mùa xuân đi nào!" Tôi vùng dậy thật nhanh. Mùa xuân về rồi sao? Đúng, xuân về rồi! Tôi có thể cảm nhận được rõ rệt những dấu hiệu vừa gần gũi quen thuộc nhưng cũng thật đáng yêu, mới lạ ấy. Bắt đầu với những tia nắng vàng đầu tiên, không quá gay gắt như mùa hè nhưng cũng đủ làm không khí ấm lên, ấm cả con tim. Tôi cố hít thật sâu một hơi dài như thể cái bầu không khí này là của riêng tôi vậy, dang rộng cánh tay của mình, tôi muốn ôm trọn cả trời xuân. Mở cửa sổ, tôi thích thú khi cây xương rồng nhỏ xíu của tôi đã có thêm những mầm xanh xinh xắn, lấm tấm những nụ hoa trắng còn e ấp dưới lớp gai nhọn hoắt bao trùm cái thân xanh bụ bẫm đáng yêu của nó. Ngoài thềm cửa, cây hoa hồng cổ của mẹ cũng đã bung ra những cánh hoa mềm mượt như nhung, có cánh hồng trĩu xuống vì bận nâng niu những viên ngọc lóng lánh của trời đất, có bông hồng lại khẽ chụm những cánh nhung bảo vệ nhụy hoa vàng tươi đang e ấp thiêm thiếp ngủ ở giữa. Bầu trời cũng đã trong xanh, cao và dịu dàng hơn. Thỉnh thoảng, có làn gió tinh nghịch đùa với mái tóc của em, của chị, lúc dành cái hôn cho gương mặt rám nắng của cha, của mẹ, lúc lại trêu đùa cây lá lao xao Mùa xuân cũng gọi chim từ phương nào đến hót vang, ríu rít cả ngõ xóm. Phải chăng đó là món quà mùa xuân ban tặng cho cảnh vật mỗi dịp ghé thăm? Xuân đến đường phố vui đến lạ. Ngoài đường, những chiếc đèn đường cũ đã được lắp thay thế bởi những bóng đèn mới tỏa sáng lung linh. Cả cầu Hòa Bình trong đêm tối tỏa ra thứ ánh sáng huyền ảo, lóng lánh cả con. Từ xa, nhìn chiếc cầu như thể một chiếc cầu vồng đủ màu sắc. Ngoài phố rộn ràng tiếng hát giục giã"tết tết đến rồi..', từng ngõ, xóm, xuân cũng đến thật gần. Mọi nhà đều bận bịu trang trí, dọn dẹp thật sạch sẽ nhà cửa hi vọng một năm mới không vướng bận những nỗi lo của năm cũ, để cái tốt, cái mới của năm mới đến gõ cửa từng nhà. Đâu đó, trong xóm vang vọng tiếng giã giò, tiếng lửa tí tách, bập bùng trong đêm với nồi bánh chưng còn đang sôi lửa. Tiếng trẻ con hát líu lo, tiếng trò chuyện râm ran.. vui biết mấy. Tiếng chuông chùa nơi xa vang lên giữa không gian ấy từng nhịp như thúc giục những đứa con xa quê mau trở về đoàn tụ với gia đình mỗi dịp xuân về. Để xuân nào cũng là xuân của tình yêu thương, của hy vọng, của tình người. Cảm ơn mùa xuân – nàng thơ xinh đẹp của muôn loài.