Xuân Này Con Không Về Tác giả: Sơ Nguyệt Thể loại: Thư tâm sự Link thảo luận - góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Sơ Nguyệt Chủ đề Event: "Tết mùa covid - Đoàn viên trong an lành" Văn án "Lại thêm 1 năm nữa con không về rồi" Biết bao đấng sinh thành mong ngóng con về sum vầy vui 3 bữa tết! Người càng già đi lại càng hoài niệm, cha mẹ mỏi mắt đợi chờ, đêm canh nồi bánh.. mãi chẳng thấy con về đâu..
Gửi ba mẹ! Lại thêm 1 năm nữa, con không về rồi! Đêm canh nồi bánh tét, ba mẹ thao thức mỏi mắt chờ mong, hy vọng nơi xa đất khách quê người con bình an mạnh khỏe. Kể từ khi con đi giữa hạ 2019 cũng là lúc cả nhà đều biết xuân 2020 và 2021 này con không về. Ngày tết từ đó giờ luôn đủ đầy hạnh phúc, dẫu biết các con sau này khôn lớn sẽ có tổ ấm nhỏ của riêng mình nhưng ba mẹ luôn mong 30 tết hàng năm sẽ là ngày đoàn viên. Ai dù có bận gì cũng không được quên bữa cơm trưa ngày cuối năm của gia đình nhưng chỉ có 2 năm nay chắc chắn con không về được. Cả nhà đều biết vậy, cũng mong ngóng con thành công trở về. Hơn 20 năm lần nào con cũng ăn tết sum vầy cùng gia đình, dù có xa nhà lên thành phố học đại học thì tết nào con cũng kịp về, không ngờ bây giờ rồi lại không thể về.. Ba năm con làm tự do bên ngoài không cố định, nhảy việc liên tục vẫn chưa tìm thấy nghề hợp với mình. Năm 2019 cơ duyên đưa đẩy con đến với nghề kinh doanh. Vì lời nói dối ngọt ngào không muốn ba mẹ lo lắng, con giấu mọi chuyện. Khởi nghiệp quá khó khăn, con thề trong lòng khi nào thành công mới quay về. Con cũng đoán trước kế hoạch và ngầm hẹn gia đình 2 năm, nhưng covid bùng lên đâu ai lường trước được. Năm 2020 tăm tối nhất, khó khăn nhất, cuối cùng cũng đã qua. Sáu tháng cuối năm này con lâm vào tình trạng bế tắc nhất, tưởng chừng như gục ngã và từ bỏ không thể tiếp tục được nữa, cắn răng gánh gồng một mình trong vô vọng.. nhưng những ngày cuối cùng của năm con đã tìm ra được con đường mới và thoát ra khỏi vùng tuyệt vọng, mọi thứ sau cơn mưa trời lại sáng con đã tìm thấy ánh rạng đông. Tết năm 2020 con ăn tết linh đình trong chiến thắng của công ty bao nhiêu thì tết 2021 lại khó khăn bấy nhiêu. Dù không ở bên gia đình nhưng anh em đồng nghiệp lại luôn cho con có một cảm giác đây là gia đình thứ hai, cũng làm nỗi nhớ gia đình vơi đi phần nào. Tết 2021 cũng còn lại gần 20 anh em đồng nghiệp ở lại, mọi người cùng chung tay tạo nên cái tết ấm cúng vây quần bên nhau cùng sưởi ấm lòng những con người ăn tết xa quê. Từ bé con luôn là một đứa con ngoan, không dám nghịch ngợm hay quậy phá, bởi con trưởng thành sớm và nhìn thấy nỗi vất vả của ba mẹ. Con luôn tự hào vì ba giỏi ăn nói, nhiều cách ứng xử và giao tiếp con đều bắt chước theo ba trong vô thức, tính cách của con cũng ảnh hưởng từ ba rất nhiều. Ba cả ngày bán mặt cho đất bán lưng cho trời để trồng ra những vụ rau màu tươi tốt nhất. Mẹ tần tảo sớm hôm đi bán từ tờ mờ 3h - 4h sáng tới tối mịch mới về. Mẹ cực khổ, vậy mà con lại xấu hổ tự ti không dám ra gặp mặt mỗi khi thấy mẹ chạy cái xe cà tàn đi bán và dừng lại trước cổng trường tiểu học năm nào. Con thầm nhủ sau này lớn lên con sẽ không bao giờ làm nghề bán dạo như mẹ nữa, con phải học thật giỏi để sau này kiếm thật nhiều tiền. Từ lớp 2 con luôn tận dụng mọi thời gian rảnh để kiếm tiền phụ ba mẹ, năm nào con cũng là học sinh giỏi, đây cũng là lúc ba mẹ vui vẻ nhất khi con cầm phần thưởng về. Ngày con cầm giấy báo trúng tuyển đại học, lòng vừa mừng vừa lo, con phân vân mình nên dừng lại đi làm hay chạy theo khát vọng tiếp tục đi học, con không muốn mãi làm kiếp công nhân như bao nhiêu người. Nhà khó khăn hơn, ba mẹ chắt chiu số tiền cuối cùng để con đi học, thậm chí còn vay nóng để con lên thành phố. Ngày tiễn con đi, mẹ nghẹn ngào rươm rướm nước mắt, ba lặng lẽ không nói gì nhưng con biết ba đang sầu lo trong lòng. Đây là lần đầu con xa nhà lên thành phố, con chưa đi xa bao giờ, cũng thấp thỏm bất an, con ngoài mặt bình tĩnh để ba mẹ yên tâm nhưng trong lòng dậy sóng sợ hãi nơi thành phố đầy xa hoa cạm bẫy. Ba mẹ không đưa con đi chỉ vì thương con muốn tiết kiệm để tiền đó lại cho con ăn thêm hai ba ngày cơm. Trong các chị em thì con là đứa mà ba mẹ yên tâm nhất, con cũng chẳng bao giờ gây chuyện hay gặp rắc rối gì, bởi ba mẹ đâu biết mỗi lần gặp chuyện con đều tự giải quyết và chẳng để ba mẹ phải nhọc lòng. Trước khi lên xe ba mẹ dặn mọi điều phải cẩn thận, đất khách quê người con đừng sân si học thói hư tật xấu, đừng đua đòi với người ta, nhà mình nghèo cho sạch rách cho thơm nha con. Hai năm đầu đại học con cố gắng bằng mọi thứ có thể, vì tiết kiệm tiền con chỉ về một năm hai lần hè và tết. Năm ba và năm tư con nản lòng thoái chí vì thấy quá nhiều anh chị ra trường thất nghiệp khó kiếm việc làm dù có bằng đại học đi nữa, có người giấu bằng đi làm công nhân, đi chạy grap. "Ngày xưa xe ba gác tài xế 100% thất học ngày nay xe grap tài xế 100% có bằng đại học" đây là câu con bắt gặp khi lướt mạng trên web, con không còn chăm học như ngày nào mà ra ngoài làm thêm nhiều hơn. Dù biết ba mẹ ở nhà mong mỏi con là đứa con ngoan học giỏi, là niềm tự hào của gia đình, con vẫn lang bạc tất tả đi làm nơi thành phố thêm 3 năm nữa mà vẫn không có gì trong tay. May mắn con biết đến công ty của bây giờ thì lúc này con mới dừng lại, mọi người ở đây đánh thức con làm sống lại ước mơ đã phủ đầy bụi trong con bấy lâu. Đây là nơi mọi sự vừa mới bắt đầu, đâm lao phải theo lao, con đường mình chọn cắn răng dù có quỳ có bò máu tươi đầm đìa con cũng quyết đi đến cùng. Một lời nói dối ngọt ngào khiến con dù đâm tường cũng khó quay đầu lại, ngày ấy đi con đã đoạn tất cả đường lui của mình đúng với câu "Ra đi dứt áo xin thề - Khi nào thành công mới về quê hương". Đã gần 2 năm rồi con không về nhà, cũng chưa có kết quả nhiều để về. Con muốn khi trở về con sẽ là một con người khác, bản lĩnh hơn, mạnh mẽ và trưởng thành, gánh vác được cho gia đình. Ngày ba nhập viện, cả nhà đi chăm sóc, chỉ thiếu mỗi bóng dáng con. Con nghĩ nếu cả con cũng về thì ai sẽ là người gửi tiền về lo viện phí. Con thà để người khác nghĩ mình là đứa con bất hiếu, con muốn kiếm thật nhiều tiền để lo cho sức khỏe ba mẹ và gia đình, cả ngày cưới của chị và em gái con cũng không về.. Hiện tại con không có gì trong tay, sẽ làm niềm hy vọng, niềm tự hào của ba mẹ tan biến, ba mẹ không chịu nổi cú sốc như vậy khi tuổi già. Con thà để ba mẹ nuôi hy vọng như vậy, con chỉ có thể trở về khi thành công, chỉ có một con đường duy nhất là thành công mà thôi. Đến bao giờ con mới có thể tâm tình bình tĩnh mà nói với người đời rằng lời nói dối ngọt ngào năm xưa chỉ là bước đệm để con vươn lên tầm cao mới, là quyết định táo bạo của tuổi thanh xuân, để bây giờ nhìn lại con thấy thật đáng giá và không bao giờ hối hận. Khi ta thành công thì mọi sai lầm, thất bại trong quá khứ đều là trải nghiệm đáng giá để ta trưởng thành. Khi ta thành công ba mẹ và mọi người sẽ tha thứ cho ta. Mang theo tất cả hy vọng và niềm tin vào chính bản thân mình sẽ thành công, con đã cố gắng đến tận bây giờ và con tin rằng chắn chắn con sẽ thành công vào một ngày không xa. Ba mẹ ở nhà đừng buồn, đừng khóc, đừng lo lắng, đừng để lệ sầu trên khóe mi. Nhìn bức ảnh mái tóc ba mẹ dần bạc trắng, lòng con đau thắc lại, để đêm dài mong nhớ suốt canh thâu.. Hãy cố lên nào ta ơi! Hãy luôn là niềm tự hào của gia đình, để ba mẹ hãnh diện khi có đứa con này. Ba mẹ gắng chờ con, một năm nữa thôi, con nhất định quay về. Sự nghiệp vẫn tiếp tục, gia đình cũng trọn nghĩa vụ của mình, ba mẹ đã già rồi và tóc đã bạc. Con chỉ sợ một điều khi con thành công ba mẹ lại không thể chờ được nữa, tốc độ thành công của con phải nhanh hơn tốc độ già đi của ba mẹ, ba mẹ chưa hưởng phúc được ngày nào vẫn phải tần tảo sớm hôm lo cho con cái, con muốn ba mẹ an hưởng tuổi già. Con phải cố gắng bằng tất cả sức lực có thể để thành công thật nhanh. Con tin mình nhất định làm được. 0h, Ngày 11/2/2021 (Đêm 30 Tết Âm Lịch) Các bạn cũng thế, ai cũng muốn ba mẹ an hưởng tuổi già, vì thế chúng ta hãy cùng cố gắng, cùng thành công để mãi là niềm tự hào của gia đình các bạn nhé! Chúng ta nhất định sẽ làm được! Gửi cho các bạn và tất cả những người ta yêu thương, mong ngôi sao may mắn luôn mỉm cười bên các bạn, cùng đón Tân niên 2021 an lành và hạnh phúc nhé! Xin trân trọng cúi chào! Hết