Bài Thơ: Xuân Hạ Thu Đông Rồi Hồi Sinh Tác Giả: Đứa Trẻ Mù Lòa Thể Thơ :(Tám Chữ) Như một vòng lẩn quẩn, sinh lão bệnh tử khổ, cái chết là một hành trình, chết đi là một hiện tượng, cách sống là một triết lí, kỉ niệm là thứ hồi sinh. Thế lại rồi như một giấc ngủ say Sáng mùa Xuân chết thêm lần tuổi trẻ Những mơ mộng phí hoài tiếc rẻ Và bình minh trôi mãi chẳng chịu ngừng Hạ dang dở đâu đáy mắt người thương Con ve nhỏ khóc tan mùa tiễn biệt Trưa phượng xót những cùng ngày sánh bước Nắng trên cao thơ thẩn buổi chung đường Rồi Chiều Thu xa lạ bóng người dưng Những thân quen bỏ nhà đi biệt xứ Mắt đẵm lệ trời hoàng hôn áng ngữ Tóc xanh phai nhàn nhạt trót tan tầm Và Đêm Đông thân gửi xuống hạt mầm Bóng tối phủ cho xanh ngời hy vọng Cho tim khóc đến tràn mi lệ nóng Cầu khúc hồi sinh Xuân sắc lại về. HẾT