Làm mẹ, có thật sự hạnh phúc Có tuyệt vời như những gì người ta nói? Mà sao con chẳng nhìn thấy, những điều ấy Trong đôi mắt, trong cuộc đời của mẹ. Có lẽ là vì con, phải không! Vì con chẳng phải là một đứa con ngoan Con chưa một ngày cắp sách đến trường Chưa một lần cùng mẹ dạo bước dưới phố đông. Con thật hư phải không mẹ Khi con chẳng là một đứa con bình thường của ba mẹ Có bao giờ mẹ thầm trách con không Có khi nào mẹ ước: Đừng có con. Sao ngày ấy mẹ không bỏ rơi con Để cuộc đời mẹ bớt đi những nhọc nhằn Sao ngày ấy mẹ không bỏ rơi con Để mẹ có thể làm bao điều mình muốn. Con đã từng hạnh phúc khi là con của mẹ Nhưng bây giờ con chẳng muốn nữa Con chỉ ước: Mẹ là mẹ của ai khác Vì khi ấy, có lẽ mẹ sẽ hạnh phúc hơn. Mẹ ơi, nếu một ngày con chọn biến mất Xin mẹ đừng buồn, đừng khóc vì con Đó là điều con vẫn hằng mong muốn Muốn mẹ của con được thảnh thơi hơn.