Xin đổi kiếp này - Nguyễn Bích Ngân Nếu đổi được kiếp này, tôi xin hóa thành cây, Thử những nhát rìu rạch sâu da thịt. Trong biển lửa bập bùng thử mình cháy khét, Thử chịu khói độc tàn, thử sống kiên trung. Nguồn Internet Nếu đổi được kiếp này, tôi xin hóa ruộng đồng, Thử nếm vị thuốc sâu, thử sặc mùi hóa chất, Thử chịu bão giông, thử sâu rày, khô khát, Thử ngập mặn, triều cường, núi lửa, sóng thần dâng. Nguồn Internet Nếu đổi được kiếp này, tôi xin hóa đại dương, Thử dầu loang hắc nồng, mùi cá trôi hôi thối, Đau vì kiệt tài nguyên, khổ vì không biết nói, Thử biết gồng mình, thử quằn quại đứng lên. Nguồn Internet Nếu đổi được kiếp này, tôi xin làm không khí, Thử khói bụi ngày đêm, thử ngột ngạt trưa hè, Thử không còn trong xanh vì lũ người ích kỉ, Thử tiếng ồn đinh tai, thử cái chết cận kề. Nguồn Internet Tôi làm gì đây? Khi vẫn kiếp con người! Tôi nhận về bao nhiêu? Tôi lấy gì trả lại? Tôi phá hoại những gì? Tôi đã từng hối cải? Xin đổi được kiếp này! Trời đất có cho tôi? Đôi lời muốn nói: Vấn đề về môi trường chưa bao giờ là cũ, cùng với công cuộc công nghiệp hóa, hiện đại hóa phát triển một cách nhanh chóng, chúng ta lại vô tình giết thiên nhiên một cách chậm rãi. Tại thời điểm viết bài thơ này, tác giả chỉ mới học lớp 8, một lứa tuổi quá sớm để nhận thức được những hiện thực tiêu cực nêu trong tác phẩm. Đó là một niềm tự hào và là tiếng vang để thức tỉnh chúng ta. Bản thân mình từng gặp không dưới 10 lần những bình luận như "Lo gì, tài nguyên còn nhiều thế, cứ xài thả ga, chưa hết được đâu".. Vâng, tài nguyên hiện tại vẫn còn, nhưng thiên nhiên không thể ban tặng mãi mãi trong khi chúng ta cứ đòi hỏi mà không cho chúng nghỉ ngơi. Không thể phủ nhận, một bộ phận chúng ta đã ra sức khắc phục và cải thiện môi trường, nhưng từng ấy là chưa đủ. Chúng ta có thể mất trước khi Trái Đất bị tàn phá đến không thể phục hồi, nhưng thế hệ mai sau thì không. Đừng để những đứa trẻ ngày sau chỉ có thể ngắm nhìn thiên nhiên tươi đẹp qua tranh ảnh. Do đó, chúng ta hãy đối xử thân thiện với môi trường hết sức có thể, dùng chỉ một chút thôi. Nhiều cái một chút ấy sẽ tạo thành một làn sóng lớn, cứu lấy môi trường chính là cứu lấy cuộc sống của chúng ta.
Bài viết của cậu rất ý nghĩa. Hi vọng trong tương lai cậu sẽ có nhiều bài như vậy hơn. Chúc cậu buổi tối vui vẻ! ^^