Tản Văn Xin Chào, Cơn Mưa Đầu Mùa! - Nghientuyet

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi nghientuyet, 31 Tháng ba 2023.

  1. nghientuyet

    Bài viết:
    9
    Xin chào, cơn mưa đầu mùa!

    ***


    [​IMG]

    * * *

    Tác giả: Nghientuyet

    Thể loại: Tản văn


    * *

    Bạn đã bao giờ chân chính ngắm nhìn một cơn mưa đầu mùa hay chưa? Cơn mưa đầu tiên bắt đầu một mùa mới - mùa của sự vội vã, ồn ào, vừa lạnh giá lại có chút ấm áp. Cơn mưa bất chợt, không lường trước được, làm người ta phải chạy thật nhanh để tránh đi, đứng ở một chỗ khuất nào đấy, nhưng nếu đã là bất chợt thì làm sao tránh được, nhỉ?

    Bất chợt đến lại bất chợt đi, người ta nói tình yêu đơn phương giống như bắt gặp một cơn mưa đầu mùa, cậu sẽ không biết nó đến khi nào, chỉ là những hạt mưa nhỏ hay là một cơn bạo phát của những viên đạn, chỉ biết rằng, trước khi cậu nhận ra nó đã đến thì đã bị nó làm cho cả người ướt sũng rồi. Nếu như không kịp thời tắm rửa, cơ thể cậu nhất định sẽ bị giày vò vì bệnh.

    Nhìn những bậc thang bị mưa làm ướt một mảng, tôi từ từ đi lên, tay vịnh bằng kim loại lạnh buốt truyền vào từng ngón tay, thật chậm rãi, tê buốt. Nhìn hàng cây vừa thay lá xanh mướt được cơn mưa tưới qua, ẩm ướt và trong lành. Nhưng cũng có cây bị giày vò bởi những trận gió mạnh bạo quét qua, đang ôm mình yếu ớt nâng đỡ những nhánh cây bị thương. Từng cơn gió lạnh mang theo hơi nước cùng với mùi hương hơi nồng của đất, tôi thích mùi hương ấy, nó làm tim tôi xao xuyến khi một mảnh kí ức nhỏ bé không thành hình chợt vụt lên trong tâm trí, một cảm giác quen thuộc. Tôi có cảm giác như bản thân đang đứng dưới bầu trời, muốn dang tay hứng lấy tinh túy của ánh nắng gay gắt với hơi nước, nhẹ nhàng từ trên không trung rơi trên gò má, bầu mắt, nơi khóe môi của tôi, rồi gột rửa đi hết mọi phiền não, áp lực trong tâm trí tôi. Tôi gọi đó là "ảo giác hạnh phúc".

    Mưa chưa chịu dứt, tầm tã rơi xuống những hạt nho nhỏ giống như đang lưu luyến không muốn rời đi, cố gắng bất chấp mà níu lấy mặt đất. Ánh sáng chớp lóe lên rồi vụt biến mất, chỉ kịp để lại dư quang trong đôi mắt tôi, nhanh như chính bản chất của nó vậy. Tiếng sấm rền rỉ không ngớt, trầm trầm, vang dội truyền đi khắp không gian lại như mang theo sự ai oán cùng không nỡ mà rơi lệ. Những cơn gió lạnh giá dường như đã tìm được đồng minh của mình, cùng với sấm rít gào không thôi. Những cành cây sợ sệt lay động trong gió, từng nhánh từng nhánh mang theo giọt nước đọng lại, lấp lánh và ôn hòa, tròn trịa phúc hậu mà rơi xuống theo từng nhịp cành lay động. Làn gió ấy cũng làm lay động ảo giác về cảm xúc bình yên của tôi.

    Cơn mưa đầu tiên tôi luôn chờ đợi suốt bao tháng qua, cuối cùng mày đã đến, nhưng sao lòng tao lại có chút buồn nhỉ? Chờ đợi mày đến tao có được gì? Giống như câu chào của một giọng nói quen thuộc vào một buổi sáng sớm trong lành, mày đến, đưa đôi bàn tay lạnh lẽo bọc lấy trái tim tao.. làm nó run lên, nhỡ một nhịp đập.

    Bầu trời sau cơn mưa liệu có còn là bầu trời trong lành, dịu mát? Hay chào đón thể xác là sự lạnh lùng đến thương tâm. Hãy nhớ rằng, tiếng mưa dù có êm tai, ru bạn chìm vào giấc mộng an lành, cũng có thể đem bạn ôm vào tấm thân lạnh lẽo của nó. Đừng nghĩ đến cái lạnh của mưa, mà hãy nghĩ đến chiếc chăn quen thuộc đem lại sự ấm áp cho bạn.

    Xin chào, cơn mưa đầu mùa!


    HẾT!
     
    Dương2301, chiqudollGi Gi thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 31 Tháng ba 2023
  2. Đăng ký Binance
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...