VƯỜN NHẠT NẮNG Vườn nhạt nắng, màu hoa tím biếc Chút gió mùa, thoang thoảng đưa hương Vàng một góc, bên hiên xào xạc lá Để chiều tà, đón tiếp khách tha phương. Nhưng ai biết, vòng tròn vô hướng, Luôn xoay đều trong lý sống đời thường Cong hay méo luôn không có điểm Để phủ đầy lời phiếm diện khó vương. Rồi ngày nào, nét hoa ấy tàn hương Màu vụt mất, điểm tô nền nâu tối Chút luyên thuyên, xin người đừng có vội Nán chút thời gian, tô nét vẽ không màu. Tiến lên trước, bỏ lại ở đằng sau Một mãnh vỡ thủy tinh trong vô thức, Bỡ ngỡ sao? Vòng xoay thời gian thực Đã tạm dừng, trong lúc vô định xưa. Để bây giờ, lặng ngắm những cơn mưa Nhưng không biết thời xưa nay đã khác Trong tiềm thức, nắng vàng nay đã nhạt Mong bình minh, chóng xua đi nỗi nhạt màu. - Huỳnh Thanh Trung-