[Bài Thơ] Vực Sâu Vẫn Rít - Rewrite

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi Rewrite4future, 17 Tháng năm 2025.

  1. Rewrite4future

    Bài viết:
    166

    Vực Sâu Vẫn Rít


    [​IMG]

    Ảnh từ Internet

    [Thảo luận - Góp ý] Các tác phẩm của Rewrite

    Tác giả: Rewrite


    Giới thiệu:

    Lấy cảm hứng từ truyện ngắn "Vực Sâu" của Rewrite, bài thơ tự do này là một hành trình len lỏi qua màn sương mù của lòng người, nơi ánh đèn pha mờ ảo che giấu những bí mật cay đắng. Bài thơ vẽ nên một bức tranh sống động về con đường đời đầy cạm bẫy, nơi đồng tiền reo vang, đạo đức giả nở nụ cười lạnh, và những cú đâm vô tình kéo cả giấc mơ xuống vực thẳm. Với nhịp điệu như tiếng lốp xe nghiến trên đèo, bài thơ mời gọi bạn bước vào một thế giới vừa chân thực vừa châm biếm, nơi mỗi câu chữ là một ánh mắt, một tiếng cười, hay một tiếng rít từ bóng tối. Bạn sẽ thấy gì khi ánh sáng tắt đi?

    Vực Sâu Vẫn Rít


    * * *

    Trên con đèo sương mù quấn quýt,

    Có kẻ đi, kẻ đứng, kẻ rơi.

    Đèn pha loang ánh vàng giả dối,

    Chiếu mặt người, chẳng thấy lòng ai.

    * * *

    Đồng tiền reo vang trong túi rách,

    Kéo giấc mơ qua những đêm dài.

    Nợ nần cười, giơ tay bóp cổ,

    Lời hứa ngọt, hóa lưỡi dao bay.

    * * *

    Ôi, đời người, một ván bài đỏ,

    Đặt cả hồn, đổi lấy bụi tro.

    Kẻ ăn trên, kẻ quỳ bên dưới,

    Cười ha hả, nước mắt lặng thầm.

    * * *

    Nhìn kìa, những bộ vest thẳng tắp,

    Lời nhân nghĩa tuôn như suối ngầm.

    Mà sau lưng, dao găm lấp lánh,

    Cắt cuộc đời, chẳng chút ngại ngần.

    * * *

    Có bà mẹ ôm hình con khóc,

    Nước mắt rơi, lòng đau như cắt.

    Có kẻ khác, môi cười lạnh giá,

    Đếm tiền bạc, giấu tội trong tim.

    * * *

    Và gã kia, tay run trên lái,

    Chở giấc mộng, chở cả niềm đau.

    Đường đèo nghiêng, đời nghiêng theo gió,

    Một cú đâm, vạn thứ tan mau.

    * * *

    Hài hước thay, công lý đứng nhìn,

    Cân chẳng nổi lòng người nông cạn.

    Kẻ vô tội, áo tù vướng mắc,

    Kẻ thủ ác, vẫn tiệc rượu vang.

    * * *

    Sòng bạc cười, xúc xắc lắc vang,

    Ánh đèn đỏ, soi lòng tham vọng.

    Ai thắng đây, ai thua ván cuối?

    Chỉ biết rằng, vực sâu vẫn rít.

    * * *

    Nhưng hãy nghe, giữa màn sương lạnh,

    Vẫn có tim, dù yếu, còn mong.

    Một ánh mắt, một lời xin lỗi,

    Chẳng cứu được, nhưng sáng lòng son.

    * * *

    Ôi cuộc đời, trò chơi khắc nghiệt,

    Kẻ sống sót, chưa chắc đã vui.

    Vực sâu kia, không chỉ là đá,

    Mà là lòng, khi lạc lối xa xôi.

    (Hết)

    Đọc truyện ngắn "Vực Sâu" của Rewrite.

    * * *

    Fanpage: Giá Như Dừng Yêu

    Rewrite: Bạn tìm đọc các tác phẩm khác của Rewrite Ở ĐÂY nhé!​
     
    HBTRUG thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 20 Tháng năm 2025 lúc 8:54 AM
Trả lời qua Facebook
Đang tải...