Vớt hồn - Hàn Mặc Tử Mây chết đuối ở dòng sông vắng lặng Trôi thây về xa tận cõi vô biên Trong thuyền mơ bỗng nghe ai đằng hắng Thôi phải rồi đích thị tiếng ma điên Hồn ta rú trong đêm sâu ảo não Tiếng lung lay xao xuyến cả ngàn sao Và bóng trăng trong âm thanh lảo đảo Rã lần như hương khói giấc chiêm bao Ta muốn hớp một hơi cho đã ngán Khúc ly tao chìm nổi giữa lòng trăng Ta cảm thấy hồn ta bay tản mạn Nhập vào trong tia sáng của sao băng Hồn ta hóa làm tơ trăng ẻo lả Để rung rinh lời nói của uyên ương Để một khi trên xiêm đào vướng ngã Để rình nghe hơi thở của tình nương Và rượt theo đêm nay bao lượn sáng Nhát ma le cho khiếp vía nàng ơi Hãy theo ta! Hãy theo ta chầm chậm Xuống bờ sông mà vớt mảnh hồn trôi