Voan nắng trái mùa Voan nắng trái mùa chiều cũ ru em nín lặng bắt đầu tiếng chim báo rét khu tập thể vệt mưa xa xước ngắm tiếc đóa hồng dây bật lên từ những sợi thép gai Em lạc mất anh dưới vầng mây tháng mười một rắc rắc hoa vàng làm dấu tháng mười hai bay mãi cánh gầy cánh gầy bay mãi tìm được nhau là hồi kết giấc mơ Giấc mơ đan kiểu vỏ sò bằng tóc rụng nối với cỏ khô không nhớ nổi hiện thân kiếp trước là chiếc tổ của loài chim báo rét dưới hiên nhà ngói thủng như em và anh có thể đã từng là những quả trứng vỏ hồng, đốm tuyết lăn vào khiếm khuyết trong nhau Vỡ ra nỗi đau vỡ ra tiền kiếp vỡ ra dấu hiệu nhận biết chúng ta chỉ gọi được tên nhau khi trời trở rét nhè nhẹ tan voan nắng trái mùa... Phan Đức Lộc