Hoàng hôn bóng ngả giăng ngang Chiều tàn liễu ru lá vàng về đâu Vô thường gạt bỏ u sầu Đương đời trăm ngã muôn màu cõi tiên. Sân hận một cõi du miên Nợ duyên để lại luân phiên đọa đầy Trần gian khổ ài bao ngày Vô lượng vô ngã mới hay di đà. Sắc không, không sắc với ta Bụi trần rũ sạch xóa nhòa chuân chuyện Nắng vàng phai nhạt lương duyên Tơ tình trả lai trần tiên kiếp này. Niệm Phật, vô ngã đêm ngày Sân si, thù hận buồn này sẽ qua Một lòng tu đạo tâm ta Phật trong phật pháp cho ta nhẹ nhàng..