Tự Truyện Vineco - Cho Ngày Nắng Thêm Hương - Voi Coi

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Voi_coi, 23 Tháng chín 2019.

  1. Voi_coi

    Bài viết:
    8
    Vineco - Cho Ngày Nắng Thêm Hương

    Tác giả: Voicon

    Thể loại: Tự truyện

    Tôi, một anh chàng sinh viên

    Tự mình tìm đến một miền xa xôi

    Hào quang lấp ló sau đồi

    vùng biển rộng, bầu trời thêm xanh

    Người ơi xin hãy theo anh

    Vin, farm Phú Quốc đã thành thân thương

    Ê a muôn nẻo dặm trường

    đơn đã đủ mọi đường chông gai

    Mang theo hành lý đời trai

    Đến nơi biển cát nắng phai rặng dừa

    Nông trường rau quả có thừa

    Sản xuất hăng hái có chừa việc chi

    Sạch sẽ từng chút từng ly

    Cho ra sản phẩm chuẩn y khách hàng

    Mọi người đều rất hân hoan

    Nhà nhà phấn khởi hoàn toàn tin Vin.

    VINECO Phú Quốc- Cho ngày nắng thêm hương

    I.

    Trước khi nói về phần chính tôi xin được bộc bạch một vài điều.

    Tôi - "một cậu bé" sinh ra và lớn lên trên vùng quê nông nghiệp (Nam Định). Từ nhỏ đã có hứng thú với việc trồng trọt và chăn nuôi, ôm ấp giấc mộng có một trang trại riêng cho mình. Tôi chọn học trường Đại học Nông Nghiệp Hà Nội. Học xong năm thứ 3 đại học tôi quyết định đi tu nghiệp sinh bên Israel 1 năm với suy nghĩ trong đầu là đi để tiếp cận với nền nông nghiệp hiện đại tiên tiến bậc nhất thế giới. Ngày đầu bước chân sang đất người.. một biển trời toàn là cát bao la, nóng đến mức nghẹt thở. Nhưng rồi dần quen thấy người ta giỏi thật, biến cả sa mạc thành đất, phủ xanh nguyên một vùng rộng lớn, rồi biến nước mặn thành nước ngọt, nuôi cá trên sa mạc.. và rất nhiều thứ khác nữa. Quay trở lại Việt Nam tôi hoàn thành khóa học và bắt đầu đi tìm niềm đam mê, con đường cho riêng mình. Nào là nhân viên kĩ thuật phòng phân tích đánh giá thoái hóa đất, nào là nhân viên thị trường, cũng bôn ba đủ đường để kiếm miếng cơm manh áo và những kinh nghiệm khi mới bước chân vào đường đời. Cha tôi từng nói một câu mà tôi vẫn khắc cốt ghi tâm như thế này: "Làm nghề gì cũng được con ạ, nhưng làm sao để mang lại lợi ích cho người dân, đêm về trước khi ngủ con có thể mỉm cười chứ đừng có thấy bứt rứt là được". Có lẽ tôi cũng không hợp với nghề thị trường cho lắm, có tham khảo qua một số nghị định của nhà nước về việc quản lý sử dụng thuốc BVTV nên lương tâm nó day dứt không yên. Lúc đó tôi thấy cảnh nền nông nghiệp nước ta còn manh mún, bà con sử dụng thuốc một cách tràn lan và chưa có hiểu biết rõ ràng về nó. Khi đi Israel về tức là năm 2015 tập đoàn Vingroup đã đầu tư qua mảng nông nghiệp và đến cuối năm 2017, bỗng dưng trong lúc suy sụp về nghề nghiệp tôi tìm đến với Vineco, một niềm hy vọng mới của nền nông nghiệp Việt Nam. Và một điều hợp lý nữa đến với tôi đó chính là Vineco Phú Quốc đã đi vào hoạt động từ năm 2017. Gia đình đoàn tụ tại Phú Quốc, tôi tìm đến với Vin trong niềm vui, hứng khởi mới. Gặp chị Mai - kế toán farm và anh Trương - quản lý farm dẫn tôi đi tham quan khu nhà lưới. Cảm nhận cái nắng rát da và âm ỉ trong cơ thể, tôi mường tượng đây chính là nơi tôi dừng lại.. Trong thâm tâm tôi lúc đó đã thốt lên rằng: "Ôi, nền nông nghiệp mà tôi mơ ước đây rồi, Israel thứ hai là đây, một Phú Quốc - đảo ngọc giữa lòng đại dương, một Vineco - nông nghiệp hiện đại, đảm bảo nông sản sạch cho mọi nhà."

    II.

    Nói về Vineco chắc hẳn mọi người đều biết Vineco Phú Quốc là "em út" trong đại gia đình Vineco cả về mặt nhân lực, diện tích và thời điểm ra đời. Đến với Farm Phú Quốc cũng thật tình cờ, bất ngờ. Con người tôi ưa thăm thú mọi miền của đất nước, gia đình chuyển vô Phú Quốc đã 25 năm, bằng với tuổi của tôi. 25 tuổi, tôi đến với Vineco Phú Quốc, đến với vùng biển đầy nắng gió, những bãi cát trải dài quanh hòn đảo xinh đẹp, nắng mưa đỏng đảnh như một cô gái mới lớn. Bài viết này có lẽ là một bài tự sự, những câu chuyện về những con người làm nên Farm Phú Quốc thì đúng hơn. Bởi hơn ai hết, tôi yêu quý những con người này, những người đem sức lực, cái tâm huyết, tuổi trẻ truyền vào trong những sản phẩm nông nghiệp sạch. Ngôi nhà Vin đã đem lại cho tôi niềm hứng khởi mới, đánh thức niềm đam mê nông nghiệp trong thời đại công nghệ cao. Farm tuy ít người nhưng anh em trong Farm từ lãnh đạo đến công nhân đều chung sống hòa thuận, đoàn kết đồng lòng như anh em ruột thịt trong gia đình. Cái cảm giác này đã lâu lắm tôi chưa được cảm nhận lại từ khi rời Israel. Dường như sống trong một Farm, cùng làm dưới cái nắng gay gắt của vùng biển đảo, cùng vun xới chăm sóc những cây rau, những trái dưa lưới vàng ươm, to tròn đã khiến cho mọi người trở nên gần gũi và xích lại gần nhau hơn. Thấm thoắt đã trôi qua một tháng thử việc và những cảm xúc trong tôi nó dài lắm, chỉ một bài viết không thể nào diễn tả được hết. Mỗi người trong Farm là một câu chuyện, một hoàn cảnh, một miền quê khác nhau, không ai giống ai cả chỉ có một điểm chung là đã vào Vineco thì đều là người của Vin, mà người của Vin là đều có khí khái khác thường, đều có nghị lực, niềm đam mê mãnh liệt, cùng chung tay xây dựng một nền nông nghiệp sạch, đem đến cho người tiêu dùng - thế hệ tương lai Việt Nam một nguồn nông sản sạch, đảm bảo tuyệt đối sự an toàn. Làm việc cùng mọi người, tôi được nghe rất nhiều câu chuyện về sản xuất rau củ quả sạch, những chuyện đời thường của mỗi anh em, những tấm lòng nhiệt huyết. Dù cuối tháng 3 đầu tháng 4 là thời điểm Phú Quốc nắng nhất. Tôi hay đùa vui với mọi người là "tháng tư là lời nói dối của em" bởi vì tháng 4 thời tiết Phú Quốc hay lắm. Đêm hơi se se lạnh một chút, sáng thì mát mẻ và mây đen kéo đến như là trời sắp đổ mưa vậy, cũng có lúc sáng sẽ có một vài cơn mưa rào bất chợt nhưng khi gần trưa đầu chiều là một cái nắng ập đến bỏng rát như vùng sa mạc, nóng đến khó thở ấy vậy mà mỗi lần đi qua nhau, thấy nhau mướt mát mồ hôi thì anh em lại chào nhau bằng một nụ cười rám nắng hay cái ngoắc đầu đầy thân thuộc. Yêu thương lắm những lúc như vậy hay những khi hết giờ làm việc, anh em ngồi lại với nhau thưởng thức một ly trà bắc hay ly cà phê ngồi nói chuyện việc, chuyện đời.

    Có lẽ chỉ với mấy trang word, mấy dòng văn tôi không thể diễn tả hết những nụ cười ấy, những nụ cười ngượng ngùng bởi có những tấm tôi chụp khiến họ sợ rằng ăn mặc như này, tóc tai bù xù rồi quần áo bẩn vì thu hoạch hay toàn nhựa cà chua với rau muống khiến bức ảnh không đẹp nhưng không. Đối với tôi họ đã rất đẹp rồi, bởi chính tâm hồn họ, sự cố gắng của họ khiến tôi ngưỡng mộ. Trên miền đất đầy nắng và gió này, trong những ngày tháng 4 này, những nụ cười ấy khiến cho ngày thêm hương sắc, khiến cho cái nắng cũng vì vậy mà dịu dàng đi, khiến cho những giọt mồ hôi rơi thêm phần ý nghĩa. Tất cả góp lại, hòa quyện với nhau trở thành một phần nhỏ nhoi trong Vingroup - mãi mãi tinh thần khởi nghiệp, một phần nhỏ trong Vineco - nông sản sạch cho mọi nhà. Toàn farm chung sức lan tỏa tinh thần "làm nông sản sạch" đến mọi người ghé thăm farm cũng như những người tiêu dùng và lớn hơn là vì cả một tương lai đất nước - Việt Nam.

    III.

    Qua bài viết trên, thay lời muốn nói cũng coi như là những cảm xúc đầu tiên trọn vẹn nhất trong tôi về Vineco nói chung và Nông trường Phú Quốc nói riêng. Cám ơn những người anh chị em trong farm đã tiếp thêm niềm đam mê trong tôi, đã giới thiệu và chỉ dạy tôi trong những ngày đầu bỡ ngỡ, hy vọng mọi người sẽ giữ mãi những nụ cười ấy trên môi dù phía trước có là khó khăn, có là thử thách hay những cái nắng của tháng 4 những năm sau nữa cũng không thể làm nhòa đi những hình ảnh ấy. Cám ơn tất cả mọi người. Tôi yêu Phú Quốc - Tôi yêu Vineco.​
     
    Lão Bà thích bài này.
    Last edited by a moderator: 27 Tháng mười 2020
Trả lời qua Facebook
Đang tải...