Vietsub Ai mà chẳng lênh đênh đáng thương Chu du vào mùa hoa nở ngập trời Ai mà chẳng lênh đênh đáng thương Người ôm cõi lòng quặn đau rời đi nhiều năm Một mảnh mê hồng sáng rõ trong mưa Một chút ánh xanh mềm mại tựa làn khói ôn hòa Tiêu hồn tan biến trước ánh tịch dương Khi đó Chỉ còn mỗi cách là tỏ ra thản nhiên.