VIẾT VỀ NGƯỜI LÍNH TRẬN Ngày nào đó cuộc tương tàn chấm dứt Làng hoang vu người trở lại dựng nhà Anh mặc áo nâu trở về làm ruộng Anh trở về làm lại kiếp người ta Ngày nào đó hương thơm từng nấm mộ Anh bùi ngùi ngồi nhổ cỏ nhớ thương Người đã chết, và người đang sống Trong lòng mình, trong lòng đất quê hương Ngày nào đó chim bay về làm tổ Trên cành cây trái chín xanh tươi Tôi hôn khẽ lên bàn chân còn lại Nghe bâng khuâng như có giọng ai cười. Chân còn lại mang niềm đau chua xót Phận tật nguyền qua hình dáng xanh xao Kiếp phế binh đời trai tàn mộng ước Tuổi trẻ bây giờ là ngày tháng tiêu hao.. Nửa bàn chân hiến dâng cho đất nước Ngày trở về còn lại nửa bàn chân Nhìn tương lai qua dáng buồn thân phận Kiếp phế binh đời lắm nỗi chua cay! Anh là người lính trở về sau chiến trận Mang về đây bao phiền muộn âu lo Chân nhỏ bé khô gầy đầy chứng tích Rất dại khờ nắn nón chữ quê hương Quê hương anh mười mấy năm nội chiến Có còn gì đọng lại ở trong anh? Lan Phương