Review Nhạc Viết Tiếp Câu Chuyện Hoà Bình - Võ Hạ Trâm, Đông Hùng

Thảo luận trong 'Nhạc - Phim' bắt đầu bởi angle9110, 30 Tháng tư 2025 lúc 10:59 AM.

  1. angle9110

    Bài viết:
    58
    Review Nhạc "Viết tiếp câu chuyện hòa bình"

    Khi âm nhạc trở thành sứ giả thiêng liêng của lịch sử và khát vọng dân tộc.


    Lời Bài Hát

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cha ông ta ngày xưa ngã xuống để cho đời ta ngày sau đổi lấy hòa bình

    Giữa khói binh ai cũng nguyện lòng hy sinh

    Xin tri ân những người chiến sĩ quên đi niềm riêng quên đi cả bản thân mình

    Cuộn chảy trong lòng một dòng máu nóng dòng máu Lạc Hồng

    Tạ ơn những người gìn giữ nước non Đại Việt nghìn năm trước (huh huh huh huh)

    Tạ ơn người Cha già của chúng ta trên con đường cứu nước (huh huh huh huh)

    Để cho đất nước yên vui từ đó

    Để cho đỏ thắm màu cờ tự do

    Để những tiếng cười vang khắp nơi từ ngày chiến thắng (hah hah)

    Cùng tôi viết tiếp câu chuyện hòa bình

    Nhìn quê hương sáng tươi trong bình minh

    Nhìn ánh nắng chiếu rực rỡ quốc kỳ tung bay phấp phới

    Huh hah

    Huh, huh hah

    Huh, huh hah

    Huh, huh hah

    Hoh, hoh hoh

    Hoh hoh

    Hoh, hoh hoh hoh

    Hoh hoh hoh, hoh

    Cha ông ta ngày xưa ngã xuống để cho đời ta ngày sau đổi lấy hòa bình

    Giữa khói binh (khói binh)

    Ai cũng nguyện lòng hy sinh (cũng nguyện lòng hy sinh)

    Xin tri ân những người chiến sĩ quên đi niềm riêng quên đi cả bản thân mình (hoh, hoh hoh hoh)

    Cuộn chảy trong lòng một dòng máu nóng dòng máu Lạc Hồng (hoh hoh hoh hoh hoh)

    Trường Sa Hoàng Sa là của chúng ta không thể nào đánh đổi (không thể nào đánh đổi)

    Tuổi trẻ Việt Nam lòng đầy khát khao vươn vai cùng thế giới (vươn vai cùng thế giới)

    Để cho đất nước yên vui từ đó

    Để cho đỏ thắm màu cờ tự do

    Để những tiếng cười vang khắp nơi từ ngày chiến thắng (hoh hoh hoh từ ngày chiến thắng)

    Cùng tôi viết tiếp câu chuyện hòa bình

    Nhìn quê hương sáng tươi trong bình minh

    Nhìn ánh nắng chiếu rực rỡ quốc kỳ tung bay phấp phới

    Tạ ơn những người gìn giữ nước non Đại Việt nghìn năm trước (hoh hoh hoh hoh, hoh hoh hoh hoh, hoh hoh hoh hoh)

    Tạ ơn người Cha già của chúng ta trên con đường cứu nước (hoh hoh hoh hoh, hoh hoh hoh hoh, hoh hoh hoh hoh)

    Để cho đất nước yên vui từ đó (hoh hoh)

    Để cho đỏ thắm màu cờ tự do (hoh hoh)

    Để những tiếng cười vang khắp nơi từ ngày chiến thắng (từ ngày chiến thắng)

    Cùng tôi viết tiếp câu chuyện hòa bình (hoh hoh)

    Nhìn quê hương sáng tươi trong bình minh (hoh hoh hoh)

    Nhìn ánh nắng chiếu rực rỡ quốc kỳ tung bay phấp phới (hoh hoh hoh hoh hoh, hoh hoh)

    Cùng tôi viết tiếp câu chuyện hòa bình

    Nhìn quê hương sáng tươi trong bình minh

    Nhìn ánh nắng chiếu rực rỡ quốc kỳ tung bay phấp phới

    Nhìn ánh nắng chiếu rực rỡ quốc kỳ tung bay phấp phới

    Hoh hoh hoh, hoh hoh hoh hoh

    Hoh hoh hoh, hoh hoh hoh hoh

    Hoh hoh hoh, hoh hoh hoh hoh

    Hoh hoh hoh hoh hoh, hoh hoh hoh (hoh)

    Cảm nhận về bài hát

    Sáng 30/4/2025, trong chương trình nghệ thuật đặc biệt Rạng rỡ non sông Việt Nam, tôi đã có dịp lặng người trước phần trình diễn Viết tiếp câu chuyện hòa bình của Võ Hạ Trâm và Đông Hùng. Ca khúc vang lên không chỉ như một bản nhạc tri ân, mà còn là tiếng nói của cả một thế hệ hướng về quá khứ – để gìn giữ, và về tương lai – để tiếp bước.

    Ca khúc do nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung sáng tác đã gây tiếng vang mạnh mẽ từ năm 2023, nhưng lần này, với phần hòa âm mới, giọng ca nội lực của Võ Hạ Trâm cùng sự ấm áp, hào sảng của Đông Hùng, bài hát như được hồi sinh với một sức sống khác: Trang trọng hơn, tự hào hơn, và xúc động hơn bao giờ hết.

    Ngay từ những nốt nhạc đầu tiên, Viết tiếp câu chuyện hòa bình đã gợi mở một không gian âm nhạc thấm đẫm tinh thần dân tộc. Tiếng nhạc vang lên chậm rãi, trầm lắng, như bước chân của lịch sử, dẫn người nghe về miền ký ức – nơi có máu, nước mắt và những người anh hùng đã ngã xuống cho đất nước đứng lên. Câu hát mở đầu "Cha ông ta ngày xưa ngã xuống để cho đời ta ngày sau đổi lấy hòa bình" được cất lên bởi Võ Hạ Trâm với chất giọng đầy nội lực nhưng vẫn mềm mại, dịu dàng, khiến trái tim tôi run lên vì xúc động. Đó không còn là lời ca nữa, mà là lời nhắc nhở nhẹ nhàng mà kiên quyết: Chúng ta đang đi trên nền đất mà cha ông ta đã đổ máu giữ gìn.

    Càng lắng nghe, tôi càng cảm nhận rõ sự trân trọng mà hai ca sĩ dành cho từng ca từ. Không hề có sự phô trương hay màu mè, họ hát bằng cả trái tim, như thể từng câu hát là lời thầm thì của những linh hồn đã hóa thành bất tử trong lòng dân tộc. Không đừng lại ở đó, Đông Hùng tiếp túc cất giọng nối tiếp như một lời khẳng định: "Chúng tôi – những người sinh ra sau chiến tranh – sẽ mãi luôn biết ơn và viết tiếp câu chuyện hòa bình bằng ước mơ hôm nay", tôi bất giác rơi nước mắt. Tôi chợt nhận ra rằng, "chiến tranh" không chỉ là những trang sử đã qua, mà còn là ký ức vẫn sống trong mỗi mái nhà, trong từng lời ru của mẹ, từng giọt mồ hôi của cha.

    Phần hòa giọng của hai ca sĩ ở đoạn cao trào mang đến cảm giác như được chở che trong một vòng tay đại đoàn kết. Giọng nữ vút cao, giọng nam vững chãi, giao thoa trong một bản hòa tấu của hy vọng, lòng biết ơn và trách nhiệm. Sự kết hợp ấy không chỉ là kỹ thuật âm nhạc mà còn là biểu tượng: Nam – nữ, quá khứ – hiện tại, mất mát – hồi sinh. Ca khúc không đơn thuần là "ca ngợi hòa bình", mà là một lời hiệu triệu, mời gọi mỗi người hãy có trách nhiệm viết tiếp trang sử thiêng liêng ấy, bằng hành động, bằng lý tưởng và bằng tình yêu với đất nước.

    Một điểm đáng khen nữa là phần phối khí của chương trình lần này rất tinh tế. Dàn nhạc giao hưởng với những thanh âm vừa hùng tráng, vừa lắng đọng, giúp nâng đỡ cảm xúc bài hát lên tầm cao mới. Có lúc, tôi tưởng như mình đang đứng giữa quảng trường lịch sử, xung quanh là cờ đỏ, là dòng người rợp bóng tri ân, là linh hồn của hàng vạn người lính âm thầm hát cùng.

    Đặc biệt, tôi rất ấn tượng với ánh mắt và biểu cảm của Võ Hạ Trâm khi trình bày bài hát. Đó không phải ánh mắt của một nghệ sĩ biểu diễn, mà là ánh nhìn của một người con đang dâng lời nguyện ước cho Tổ quốc. Mỗi cái nắm tay, mỗi cái nghiêng đầu của cô đều toát lên sự thành kính, khiến khán giả như tôi cảm thấy bản thân cũng đang được góp một tiếng nói, một nhịp tim vào bản hợp xướng chung của dân tộc.

    Người ta thường nói: Âm nhạc không thể thay đổi lịch sử, nhưng nó có thể khiến chúng ta không quên. Và chính Viết tiếp câu chuyện hòa bình là minh chứng sống động cho điều ấy. Bài hát không tô vẽ hào nhoáng, không nhấn mạnh sự bi hùng, mà chọn cách kể lại lịch sử bằng cảm xúc – thứ dễ chạm tới trái tim nhất. Không ai có thể nghe xong ca khúc này mà không thấy lòng mình xao động. Không ai có thể hát theo mà không thấy bản thân là một phần trong câu chuyện vĩ đại ấy.

    Cũng phải nói thêm rằng, giữa thời điểm mà âm nhạc giải trí đang ngập tràn những bản hit chạy theo xu hướng thị trường, việc một ca khúc về đề tài lịch sử – quê hương – hòa bình lại được lan tỏa mạnh mẽ đến vậy là điều rất đáng mừng. Điều đó cho thấy, người Việt Nam dù ở thời đại nào, vẫn luôn mang trong tim một tình yêu đất nước thẳm sâu. Và những bài hát như thế này, chính là nhịp cầu để kết nối quá khứ – hiện tại – tương lai bằng một sợi chỉ đỏ mang tên "niềm tự hào dân tộc".

    Kết lại, Viết tiếp câu chuyện hòa bình không chỉ là một bài hát. Đó là một lời thì thầm từ lịch sử, một bản giao hưởng của ký ức, và một lời nhắn nhủ dành cho thế hệ hôm nay: Hãy sống xứng đáng với những gì cha ông đã gìn giữ. Và qua phần thể hiện đầy cảm xúc của Võ Hạ Trâm và Đông Hùng, bài hát đã trở thành biểu tượng nghệ thuật mới, khơi dậy khát vọng sống đẹp – sống có trách nhiệm với đất nước – trong từng người nghe.

    Đăng nhập để xem và ủng hộ bài viết cho mình nha. Thanks
     
    Hoa Nguyệt PhụngThanhHằng170204 thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...