Yêu xa xôi nhớ nhung là vậy Chẳng được gần mong hãy hiểu nhau Đừng hờn ghen để nước mắt trào Không bên cạnh thõa bao nhung nhớ Người thương ơi nhiều đêm trăn trở Mơ vòng tay ấm áp vỗ về Nụ hôn nồng khao khát đam mê Đêm cháy bỏng cận kề môi mắt Biết yêu xa nhớ nhung quay quắt Nhưng cũng đành nén chặt nhớ thương Giữ trong lòng hình bóng vấn vương Đêm mộng mị canh trường thao thức Muốn gần bên trao người hạnh phúc Nhưng địa hình ngăn cách xa xôi Đành nhủ lòng chờ đợi mà thôi Yêu xa cách cả trời mong nhớ.
Em không phải là người vĩ đại đâu anh C̉hỉ bình thường, mỏng manh như hoa gió Lúc dạt dào, lúc lững lờ bõ ngõ Lúc nồng nàn, lúc hờ hững buông lơi. Mỗi ngày cuối tuần cũng vẫn thích rong chơi Lượn lờ dạo quanh cùng bạn bè phố xá Mặc lứa đôi cứ đi về vội vã́ Em độc thân, đã quen với u sầu. Cũng có những ngày suy nghĩ chuyện đâu đâu Tưởng tượng đến anh rồi chợt buồn, chợt khóc Anh biết không anh giữa cuộc đời khó nhọc Sao tránh khỏi đau buồn, sao tránh nổi hanh hao. Rồi đêm về trong những giấc chiêm bao Niềm vui xa vời biết khi nào chạm tới Em có buồn có suy tư nghĩ ngợi Thì anh đâu hiểu hết trái tim này.
Thôi anh nhé vẫy chào lần cuối Để từ đây tiếc nuối giấc mơ Hè qua Thu đến hững hờ Buồn trong nỗi nhớ ngẩn ngơ cõi lòng! Thương với nhớ còn mong chi nữa_ Chờ với trông lần nữa.. Ra đi Ngậm ngùi hai chữ biệt ly.. Nén lòng khép vội bờ mi tủi sầu.! Nỗi đau nhức nhối gối đầu.. Đêm thâu lệ ướt nhạt nhòa tình ơi.. ? Đắng cay một kiếp.. Má hồng Từng đêm ôm mộng ảo chi.. Cho bẽ bàng.! Còn đâu nữa.. Tình đầy gian dối.. ? Người yêu người cho chăn chở đêm thâu.. Dư âm tiếng nói đầu môi.! Chỉ là giọt đắng khơi lòng nỗi đau.!
Ta rót vào tim tình yêu mộng tưởng Uống đôi bờ môi xa xăm Ta ước gặp em dẫu chỉ một lần Cho khát khao trào dâng cháy đê mê vạn kiếp. Em và ta hai phương trời cách biệt Đắm say chi kiếp thơ thẫn đọa đày Ta nhớ em, em nhớ về người ấy Hai tâm hồn đồng cảm đớn đau. Chưa một lần mình lạc mất nhau Chưa bao giờ nói câu giã biệt Song hành với tình riêng da diết Ta dành cả cho em – Em dâng hết cho người
Anh có ước gì đâu Một ngôi nhà Bão dừng sau cánh cửa Những ưu tư muộn phiền tạm thời bỏ lại Bên trong, chỉ có ấm áp, và em Anh có ước gì đâu: Một tách cà phê Một buổi sáng yên lành Ta tất bật đón chào ngày mới Hôm qua là điều đã lùi xa. Những điều to tát như yêu thương, hờn giận, thứ tha Hãy để dành cho chú chim đang hót bên ngoài cửa sổ Đang chờ em là rau đầy một rổ Bó hoa đang chờ cắm Và một ngày bận rộn Của anh. Anh già rồi Nên sẽ không thích kiêng khem Ăn uống ngon, mặc đẹp, đọc những quyển sách hay Đi lang thang đó đây Vùi đầu vào việc làm Hát khi tắm, xem phim khi đang nằm, cuộn tròn khi ngủ Và yêu em khi anh muốn. Anh có ước gì đâu Em ạ! Cuộc đời này, là phức hợp của những điều giản dị Ta cứ sống, thở, cầu nguyện và yêu thôi! Mọi thứ, hoặc chỉ là bản thân nó Hoặc vốn dĩ đã là một phép màu.
Hãy tha thứ cho anh em yêu nhé Ta chẳng còn sang sẽ những buồn vui Anh không thể bên em nở nụ cười Hay vươn vai mỗi lần em khóc tựa Hãy tha thứ cho anh thêm lần nữa Dẫu mai này sẽ mãi mãi cách xa Khi nỗi nhớ đôi tim đã nhạt nhòa Và kỉ niệm làm hồn ta héo úa Hãy tha thứ bởi anh luôn gìn giữ Ánh mắt buồn những khao khát tim em Cả nụ cười với dáng đứng nghiêng nghiêng Anh không thể lãng quên vào quá khứ Lần cuối cùng anh xin em tha thứ Đặt dấu chân lên một đoạn đường đời Khiến những lúc em cảm thấy chơi vơi Vì anh đã rẽ sang bên lối khác Anh hi vọng anh là người đi lạc Để em tìm được hạnh phúc bao la Rồi mai này năm tháng có trôi qua Anh vẫn nhớ em người anh yêu thương nhất.
Có thể một ngày anh mãi phải xa em Khi hoàng hôn không còn là màu tím Nắng nhạt màu trong ánh chiều tắt lịm Phút xao lòng nghe buốt giá con tim.. Có thể một ngày anh mãi phải xa em Để dấn bước vào dòng đời nghiệt ngã Quên ánh mắt từng nhìn anh rất lạ Để nhớ hoài thời hạnh phúc đã qua.. Có thể một ngày em cũng sẽ quên anh Bằng lăng tím hạ qua rồi cũng nhạt Em sẽ chẳng thấy điều chi hối tiếc Trái tim hồng mãi thắp lửa vô tâm.. Có thể một ngày ta chẳng thể quên nhau Với ánh mắt và nụ cười chân thật Nụ hôn trao nhau ấm nồng niềm hạnh phúc Vẫn ngọt ngào mãi mãi đọng bờ môi.. Có thể một ngày.. Có thể.. Thế không em..
Nếu tình anh là biển Tình em chẳng là thuyền Lênh đênh và nhỏ bé Giông bão cả bình yên. Nếu tình anh là biển Em nguyện hóa đất hiền Ôm một đời, một kiếp Hôn cho bõ chao nghiêng. Nếu tình anh là nhớ Tình em sẽ là thơ Thơ như mắt anh nhỏ Anh có thấy bao giờ? Nếu tình anh là nhớ Đố nhớ nhiều hơn em Mỗi lần chênh nhịp thở Mỗi lần hé môi mềm. Nếu tình anh là anh Thì thôi em đành chịu Vì một điều dễ hiểu Như chiếc lá màu xanh.
Em đang sống hay là đang tồn tại??? Mà mỗi ngày lại cảm thấy chênh chao Nỗi nhớ anh như sóng biển thét gào Cứ trào dâng trong lòng cao chất ngất Em vẫn biết yêu xa là buồn nhất Là mỏi mòn là thấp thỏm lo âu Là niềm vui là cả những u sầu Là hạnh phúc ngập trong màu hy vọng Nhưng lòng em, em luôn mơ luôn mộng Ước một lần thỏa khoảng trống khát khao Được bên anh trong cảm xúc dâng trào Nguyện gom hết cho một lần yêu đắm!!!