Vết thương từ Kí ức (I) Thổn thức lệ Một trái tim mệt mỏi Nhắm mắt Nghe nhịp đập nhỏ nhẹ của con tim Như những tiếng thở dài.. Trong yên lặng.. Đau! Vẫn còn đau (). Tình yêu nơi đâu vẫn còn bóp chặt Khó thở.. Bức bối.. Muốn cào xé lồng ngực Bỗng chốc Những kỉ niệm xưa ùa về Quay cuồng và điên loạn Như một cơn bão Một cơn bão đến và đi.. Mang cho mình thương tích! Không còn ai.. Những lời thề còn đọng lại Lấp lánh trên khóe mắt, rồi sẽ chảy tràn.. (II) Những kỉ niệm, người còn nhớ Lần chúng ta gặp nhau? Tay trong tay Song hành một bài hát Người có nhớ không? Tình yêu tựa lời thì thầm trên mí mắt Những hơi ấm ngọt ngào cạnh bờ môi Nụ hôn chưa trao.. Và những cái ôm trọn, ủ ấm lòng Còn nhớ không? Vết thương từ những ngày trước Đau.. Nhưng còn vương chút nồng nàn.. (III) Nhưng rồi người ra đi Bỏ lại đây một trái tim giả vờ hờ hững Một sự hờ hững đắng cay của người có tội Người không hay Hay vì em giấu quá giỏi? Những nỗi đau Của tháng Đông cuối cùng.. Đông, mùa không rơi tuyết trắng Nhưng như vẫn cứa vào vết thương từng nhát Sâu hơn, lạnh hơn.. Người vẫn quay đi.. Người quay đi mặc kệ tôi hoảng hốt Như chưa từng quan tâm Hay chưa từng quan tâm? (IV) Một tình yêu đã chết Khô héo và tiếc thương Khi những người đưa tiễn không hề khóc Chẳng thể.. dù chỉ một lần!