Vết Thương Tình - John Tang Vết thương tình thành tiếng nấc ăn năn Cứ nhói đau mỗi lần nghe gió trở Kiếp trước làm chi mà kiếp này mang nợ Ta trả cho đời.. đời từ chối, xua tay.. Rồi một thoáng Một thoáng vu vơ, một thoáng buồn. Một thoáng buồn, suy nghĩ mông lung Một chút thơ thẩn, chút vấn vương về dĩ vãng Một tháng dĩ vãng ùa về hiện tại nhói đau Một thoáng đau thương vì vô vọng mong chờ Một chút tủi hờn, len vào tim đang nhói Một chút vui vui, thoáng mỉm cười Một chút mỉm cười, một chút thôi Một chút cười thôi cũng đủ ngậm ngùi Một chút rồi thôi, sầu thắt ruột gan